Góc Bóng Đá
Góc Bóng Đá
Góc Bóng Đá
Góc Bóng Đá
Góc Bóng Đá
Góc Bóng Đá
Góc Bóng Đá
Góc Bóng Đá

Góc Bóng Đá

₫Góc Bóng Đá

Góc Bóng Đá-Trên những chuyến xe đò từ thành phố về miền Tây, tôi luôn được nghe hai chữ “bà con” hiện lên một cách đầm ấm và thân thuộc. “Trên xe mình có bà con cô bác nào xuống Trung Lương hông?”, “Bà con nào muốn mua nem về cho cô bác thì kêu lên để xe ghé Lai Vung”… Và cũng trên những chuyến xe như vậy, tôi luôn gặp được bà con thông qua những lời xã giao của hành khách ngồi bên cạnh. Cháu quê ở đâu? Mỹ Luông Chợ Mới hả? Ở chợ Mỹ Luông tui có bà dì tên Tư Ân? À anh rể bà dì là ông cậu của cháu hả? Vậy tính ra mình cũng bà con đó nghen. Hai chữ bà con đó gắn người ta lại với nhau bằng những lời hỏi thăm, động viên nhau cho đến chia cho trái cam trái bưởi định mang về cho con cháu. Rồi một ngày đám giỗ nào đó trong hàng trăm lễ giỗ của dòng họ trong năm, tôi gặp lại người “bà con” trên chuyến xe đò năm nẵm. Mọi thứ dường như rất gần, hồ hởi hỏi thăm nhau “khỏe hông thằng Hai, dạo rài còn đi Sài Gòn mần ăn nữa hông?”. Cái thông tin ngắn ngủn về chuyến xe đò năm nào, giờ trở thành câu hỏi thăm nhau, nên những ngày giỗ quải ông bà, tôi luôn thấy mình không cô đơn lạc lõng dẫu ông bà xa đến nước ngựa chạy ba năm chưa đến, bởi những người bà con luôn “gần xịt” bằng vài ba câu hỏi thăm nhau.

Quantity
Add to wish list
Product description

Góc Bóng Đá-Trên những chuyến xe đò từ thành phố về miền Tây, tôi luôn được nghe hai chữ “bà con” hiện lên một cách đầm ấm và thân thuộc. “Trên xe mình có bà con cô bác nào xuống Trung Lương hông?”, “Bà con nào muốn mua nem về cho cô bác thì kêu lên để xe ghé Lai Vung”… Và cũng trên những chuyến xe như vậy, tôi luôn gặp được bà con thông qua những lời xã giao của hành khách ngồi bên cạnh. Cháu quê ở đâu? Mỹ Luông Chợ Mới hả? Ở chợ Mỹ Luông tui có bà dì tên Tư Ân? À anh rể bà dì là ông cậu của cháu hả? Vậy tính ra mình cũng bà con đó nghen. Hai chữ bà con đó gắn người ta lại với nhau bằng những lời hỏi thăm, động viên nhau cho đến chia cho trái cam trái bưởi định mang về cho con cháu. Rồi một ngày đám giỗ nào đó trong hàng trăm lễ giỗ của dòng họ trong năm, tôi gặp lại người “bà con” trên chuyến xe đò năm nẵm. Mọi thứ dường như rất gần, hồ hởi hỏi thăm nhau “khỏe hông thằng Hai, dạo rài còn đi Sài Gòn mần ăn nữa hông?”. Cái thông tin ngắn ngủn về chuyến xe đò năm nào, giờ trở thành câu hỏi thăm nhau, nên những ngày giỗ quải ông bà, tôi luôn thấy mình không cô đơn lạc lõng dẫu ông bà xa đến nước ngựa chạy ba năm chưa đến, bởi những người bà con luôn “gần xịt” bằng vài ba câu hỏi thăm nhau.

Related products