$943
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của vt9999. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ vt9999.Chế độ ăn của Jennie luôn rất nhạt, chủ yếu là ít natri.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của vt9999. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ vt9999.Không biết từ bao giờ, cây dừa nước đã đi sâu vào tiềm thức, gắn liền với ký ức của nhiều người miền sông nước. Có những niềm thương còn hiện hữu hôm nay, nhưng cũng có những kỷ niệm dần quên vào quá khứ, mỗi khi nhắc lại là bồi hồi, rưng rưng tiếc nhớ. Có lần, mẹ nói cây dừa nước cũng là một trong những "nhân chứng lịch sử" cho mối lương duyên hạnh phúc vẹn tròn của cha mẹ. Để tôi không phải thắc mắc, mẹ lật lại những tấm ảnh “kỹ thuật số” được chụp khoảng thập niên 80-90 trước đây, cổng và rạp cưới khi đó được trang hoàng bằng hoàn toàn từ chất liệu cây nhà lá vườn. Khoe sắc cùng một số cây kiểng "có giá" khác, cây dừa nước đã được các tay thợ quê biến tấu thành nhiều hình dạng họa tiết, hoa cỏ có "hồn" đẹp mộc mạc. Bất giác, tôi chợt nhận ra cây dừa nước dường như cũng có thân phận, người dân miền Tây đã rất trân quý, yêu thương loài cây bình dị, dân dã này.️
Tùy vào từng địa điểm, thời gian khi lái xe trên đường, các lái xe thường gặp tình trạng bị chói mắt, dẫn đến việc khó quan sát khi lái xe ngược nắng. Theo các tài xế có kinh nghiệm lái xe lâu năm, thời điểm chói mắt, gây khó chịu nhất khi lái xe ngược nắng thường xảy ra vào khoảng 8 - 9 giờ sáng và từ 15 - 16 giờ trong ngày. Đây là lúc ánh nắng sẽ chiếu theo góc xiên ngang với cường độ khá lớn. Việc lái xe ngược trong nhiều giờ liên tục không chỉ khiến tài xế bị chói mắt, mà còn khiến cho mắt nhanh mỏi dẫn đến việc khó quan sát, gây mất an toàn.️
Tô bánh canh sóng sánh giọt nắng mai, vạt khói bung biêng mái nhà lá cũng làm ấm dạ như nét cười của bà. Ngồi giữa chợ, bạn nghe xung quanh những giọng nói rặt miền Tây: “Hổm rài mần ăn được hôn cưng?” – “Có mình ên tui nên bữa đực bữa cái. Thôi mua giùm tui mớ cá gô mới bắt ở dzuông lên đi chế!”. Một anh chàng lưng áo bết bùn nâu ngồi dưới rặng trâm bầu, vành nón lệch không đủ che hết đôi mắt đã tối mất một bên, nhưng đôi tay rắn rỏi thoăn thoắt trên hai rổ cá rô, cá bống phía bên đường. “Chớ dzợ bây đâu mà mình ên?”. Bà già vừa múc bánh canh vào tô đất vừa hỏi vọng sang, giọng khàn đặc. “Hồi nẵm người ta bỏ tui đi mút mùa lệ thủy gòi ngoại ơi!”. Bà già bỗng lặng thinh, vắt cái khăn cũ lau mồ hôi lên vai, khóe miệng nhăn nheo chợt tắt nụ cười thường trực. Bạn nửa tin nửa ngờ, quay lưng lén nhìn anh chàng nọ. Bán xong ký cá rô, anh ngoảnh mặt sang hướng sông hiu hắt nắng, nói một mình: “Chắc là người ta đi tìm đôi mắt khác”.️