Những người du mục, dù là nam hay nữ, phải đối mặt với rủi ro tối thiểu, nếu không muốn nói là bằng không, chẳng hạn như không bị quấy rối hay gặp phải bất kỳ loại tội phạm hoặc hành vi bạo lực nào và thậm chí là lừa đảo.
Đã 80 tuổi, nhưng ông Nguyễn Văn Bạch, nguyên Tiểu đoàn phó Tiểu đoàn 21, thuộc Sư đoàn 472, Đoàn 559 Bộ đội Trường Sơn, vẫn nhớ chính xác ngày ông nhập ngũ ở quê nhà Hà Nam. Sau khi nhập ngũ ngày 21.2.1965, ông được đưa vào làng Ho (H.Bố Trạch, Quảng Bình) để bắt đầu hành quân vào Nam. Từ làng Ho, đơn vị ông đi bộ xuất phát ở trạm 1 và dừng chân tại trạm 56, đóng trên đất Lào. "Thời điểm đó, nước bạn Lào cho ta mượn đất mở đường tắt vào giải phóng miền Nam", ông Bạch kể lại.
Gia đình đã chia nhau đi tìm ông S. ở khu vực gần nhà và nhiều nơi ở TP.HCM, cũng nhờ sự hỗ trợ của mạng xã hội. Người vợ cho biết ông đang điều trị trầm cảm, nên người nhà vô cùng lo lắng. Chị H.N, là con gái ông S. cũng đăng tải nhiều thông tin tìm cha lên các trang mạng xã hội, mong ai có thông tin hãy thông báo về gia đình.
An Giang quê tôi là một vùng đồng bằng trù phú, hiền hòa với những dòng sông xanh ngắt lượn lờ uốn quanh, mỗi khi mùa nước nổi về, những dòng chảy ấy lại đỏ nặng phù sa như chuyên chở hết thảy những nghĩa tình, cần cù của người dân miền Tây dành cho cánh đồng, cây lúa. Về An Giang mùa gặt là cả một khoảng trời thanh bình, yên ả, chỉ đơn giản là ngắm nhìn từng bông lúa vàng ươm hay nghe tiếng sáo diều vi vu xa thẳm, thế thôi nhưng lại là cả một khoảng trời ký ức đẹp đẽ của tôi. Tôi nhớ cánh diều ngày ấy bay rất cao, mang cả những khát vọng và hoài bão của tôi đến những chân trời mới lạ. Không chỉ thế, những thức quà quê ở miền Tây luôn là những món quà vô giá đối với tâm thức của tôi, tôi thèm món canh chua cá lóc má nấu với bông điên điển, tôi nhớ món cá linh kho, nhớ từng con khô, chén cơm nguội những ngày nhà còn thiếu thốn, vất vả. Mỗi mùa nước nổi về, thân ảnh gầy gò của má trên chiếc xuồng ba lá giữa mênh mông sông nước càng làm cho tôi thấy thương nhiều hơn những điều giản dị. Má đã lam lũ vất vả nuôi tôi khôn lớn, miền Tây đã đùm bọc, nuôi nấng và chắp cánh cho những hoài bão của tôi. Tôi quên làm sao được? Tôi mãi mãi, mãi mãi sẽ khắc sâu hình ảnh thiêng liêng của vùng đất này trong trái tim mình. Những đêm dài ở phố thị, tôi lại mở từng tấm ảnh cũ ra để ngắm nhìn, rồi tôi bất giác bật khóc như một đứa trẻ vì nhớ rặng dừa nghiêng mình trong bóng nước và nhớ cả chiếc cầu tre nghiêng nghiêng bóng mẹ dưới đêm trăng.
Bà Luật kể, do cha mất sớm, cuộc sống gia đình quá khó khăn nên mới 8 tuổi bà đã theo mẹ đi đánh lưới trên đầm An Khê để kiếm sống. Đến năm 12 tuổi, bà bắt đầu có thể thay mẹ chèo ghe. Rồi cứ thế cho đến khi lấy chồng, bà lại cùng chồng tiếp tục nghề sông nước. Sau này, khi chồng đau ốm thì bà chài lưới trên đầm một mình để mưu sinh.
Trong buổi lễ khai trương vừa diễn ra tại cũng là dịp Tâm Trí Lực giới thiệu Ban huấn luyện Hita Camp - chương trình đào tạo ứng dụng 8 loại hình thông minh kết hợp trải nghiệm thực tế sẽ được tổ chức định kỳ tại Hita Land.
9.51GB
Xem8.51B
Xem275.92MB
Xem95.64MB
Xem7.21GB
Xem474.26MB
Xem57.6129.48MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
2025 04 06 5shbet khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
279p168
2025-04-29 05:51:50 bao cao su thổi bong bóng
537vn88hn live
2025-04-29 05:51:50 mb66
811okada online casino
2025-04-29 05:51:50 Khuyến nghị
700xổ số- bóng đá- slot
2025-04-29 05:51:50 Khuyến nghị