- Hôm qua con đã nghe mọi người nói rồi đó. Bà ngoài 60 mà làm việc chẳng kém thanh niên. Bà từng nói rằng nhà ta được như ngày hôm nay là nhờ trời thương, nhưng mẹ thì nghĩ đó là nhờ sự chăm chỉ khéo léo và tầm nhìn xa của bà. Ở cái thời mà bao người chăm chăm gom tiền xây nhà to, lo sắm sửa ti vi, xe máy thì bà con lại dành dụm tiền mua đất. Giá đất hồi ấy rẻ lắm, cả một quả đồi cũng chỉ có vài ba chỉ vàng. Bà con còn biết cách biến những miếng đất trống, đồi hoang ấy thành vườn, thành rẫy. Vườn nhà mình hồi đầu trồng chuối, rồi trồng táo, giờ mới chuyển sang trồng nhãn. Ba con hồi đầu vì mê khu vườn cây trái tươi tốt nhà mình nên mới quyết tâm tán đổ mẹ đấy chứ. Mẹ rất lấy làm tiếc vì bên nhà nội cũng neo người nên các con không được sống cùng bà ngoại, nhận sự dạy bảo của bà. Bà con thực sự là tấm gương sáng mà chúng ta cần học theo. Mẹ nhớ ngày còn bé, mẹ nghịch dại cùng nhóm bạn trong làng, chạy đuổi nhau, giẫm nát ruộng rau nhà hàng xóm, khi nghe có người mách, bà đã mua rau giống về, cùng mẹ trồng lại hết mấy luống rau, rồi bà dẫn mẹ đến xin lỗi người ta. Khi bác Trà lưỡng lự trong chuyện chọn trường vì sợ học Y tốn thời gian, tiền bạc, bà liền mang hết mấy cuốn sổ tiết kiệm và sáu chỉ vàng đưa cho bác, nói từng này tiền có đủ cho các con học không? Con phải biết một chỉ vàng thời đó có thể mua được một lô đất đấy. Sau này khi đã ra trường đi làm nhiều năm, gom góp mãi vẫn chẳng đủ tiền mua đất, xây nhà mở phòng mạch tư như các bác sĩ khác, bác con đã nửa đùa nửa thật bảo: "Giá nhà đất tăng kinh quá! Biết thế ngày ấy mang số vàng kia đi mua đất thì giờ mình thành đại địa chủ rồi, chả phải lo đi học đi làm lương ba cọc ba đồng chi cho mệt!". Chỉ thế thôi, mà tuần sau bà gọi người tới bán đi mảnh vườn rộng cả ngàn mét gần khu biệt thự Phương Nam bây giờ. Nhờ có số tiền đó, bác con mới có phòng mạch Xuân Trà ở trên đường 30/4, nơi đông dân cư nhất nhì thành phố như vậy đấy.
Đón cậu bé 2 tháng tuổi nhỏ xíu “như con mèo” về nhà chăm sóc, nhập viện liên tục, nhưng mẹ con bà Tuyết vẫn hết lòng nuôi nấng. Đến nay, 25 tuổi, cậu bé ngày nào cũng vẫn chỉ nói ú ớ, nặng vỏn vẹn 30 kg. Năm 1997, bà Trần Thị Bạch Tuyết nên duyên cùng một người đàn ông đã có con riêng, đó là cậu bé Nhí - khi đó 2 tháng tuổi nhưng chỉ nặng chừng 2 kg. Nhìn đứa bé thở thoi thóp, bà Tuyết càng thương nên đón về chăm sóc.
Các bức tường được trang trí bằng những tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp, cây cối và bảng hiệu quảng cáo cho mỗi quán cà phê. Nữ phóng viên cho biết, cô đã xem qua một số lựa chọn quán cà phê, nhưng cuối cùng không thể bỏ qua bánh mì thịt.
"Năm ngoái khi có đủ điều kiện, tôi đã đưa cả nhà đi Phú Quốc chơi, thực hiện giấc mơ nhỏ đó của em gái. Niềm hạnh phúc vẫn ngập tràn trong ánh mắt con bé. Không những vậy, trên hành trình dẫn khách tới nhiều tỉnh, thành trên cả nước, tôi đã chứng kiến rất nhiều cụ ông, cụ bà rớt nước mắt khi ngồi xe lăn dưới cột cờ Tổ quốc sau khi chinh phục được đỉnh Fansipan. Không có cáp treo thì chắc hết một đời này, họ cũng không bao giờ có cơ hội vậy. Đối với tôi, cáp treo không chỉ là công trình trí tuệ vĩ đại mà còn là sợi dây nối những ước mơ", Thúy Diễm chia sẻ.
Dòng tiêm kích đa nhiệm này đã được chuyển giao cho Myanmar, Nigeria và Iraq.
8.68GB
Xem3.64B
Xem756.27MB
Xem95.64MB
Xem8.76GB
Xem718.52MB
Xem92.5979.69MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
truyền hình trực tiếp bóng dá hôm nay khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
487trực tiếp bóng đá xôi lạc tv
2025-06-25 07:48:57 cách tính tỷ lệ kèo châu âu
946logo xổ số miền bắc
2025-06-25 07:48:57 vua ban ca 3d.club
5143-bet là gì
2025-06-25 07:48:57 Khuyến nghị
700xem keo bong da 24h
2025-06-25 07:48:57 Khuyến nghị