₫Win198
Win198-Bà Ánh biết mình là trụ cột của cả nhà nên khó khăn thế nào cũng phải ráng mà bươn chải. Bán vé số về, bà xuống xe lăn, bò đi nấu cơm, giặt đồ, rửa chén. Đôi tay cố gồng nâng cơ thể, kéo đôi chân tật nguyền lê trên nền đất lồi lõm, ẩm ướt. Trước đây bà cũng tập đi bằng nạng, nhưng nhiều lần té ngã nên thôi. Thương con, cụ Nghĩa giành phần làm nhưng bà Ánh có lý lẽ để không cho cha làm: "Cha nuôi mình tới giờ này, nay đã già yếu, để ông làm những chuyện này thì tội lắm, mình cũng thấy mình bất hiếu".
Win198-Bà Ánh biết mình là trụ cột của cả nhà nên khó khăn thế nào cũng phải ráng mà bươn chải. Bán vé số về, bà xuống xe lăn, bò đi nấu cơm, giặt đồ, rửa chén. Đôi tay cố gồng nâng cơ thể, kéo đôi chân tật nguyền lê trên nền đất lồi lõm, ẩm ướt. Trước đây bà cũng tập đi bằng nạng, nhưng nhiều lần té ngã nên thôi. Thương con, cụ Nghĩa giành phần làm nhưng bà Ánh có lý lẽ để không cho cha làm: "Cha nuôi mình tới giờ này, nay đã già yếu, để ông làm những chuyện này thì tội lắm, mình cũng thấy mình bất hiếu".