₫bài tứ sắc
bài tứ sắc-Đón ông già thì phải chờ con nước, chú ý lắm mới được, bởi giọng người già ngày một nhỏ nên lời rao của ông nhỏ xíu lại theo từng năm. Có dạo vuột mất hai lần nước lớn không đón được ông già, má gặp xe kem, ghe bánh ống ngang qua đều hỏi, có thấy ông cụ đi bán nơi đâu không? Một khoảng lâu, ông không tới, má nói, có lần ông bảo là nhà ở tận mương Hào Thơ. Vậy là một lần đi ngang mương Hào Thơ, má hỏi người ta, tìm đến nhà ông cụ. Ông già quá, mắt mờ tai yếu nhưng nghe giọng người khách quen, ông vẫn nhớ như in mà hỏi rằng, “Năm nay thiếm (thím) mua đủ ba mươi bốn lít muối cục chưa?”
bài tứ sắc-Đón ông già thì phải chờ con nước, chú ý lắm mới được, bởi giọng người già ngày một nhỏ nên lời rao của ông nhỏ xíu lại theo từng năm. Có dạo vuột mất hai lần nước lớn không đón được ông già, má gặp xe kem, ghe bánh ống ngang qua đều hỏi, có thấy ông cụ đi bán nơi đâu không? Một khoảng lâu, ông không tới, má nói, có lần ông bảo là nhà ở tận mương Hào Thơ. Vậy là một lần đi ngang mương Hào Thơ, má hỏi người ta, tìm đến nhà ông cụ. Ông già quá, mắt mờ tai yếu nhưng nghe giọng người khách quen, ông vẫn nhớ như in mà hỏi rằng, “Năm nay thiếm (thím) mua đủ ba mươi bốn lít muối cục chưa?”