Tựu ngồi xuống bàn, vẫn chưa hết run. May mà thầy còn cho nó vào lớp học. Thằng Niên ngồi cạnh lén giật trang vở ở giữa, dúi cho Tựu, cái Hảo bàn trên quay xuống chìa cho nó cây bút chì. Thế là nó có thể ghi chép được rồi. Tiếng thầy giảng bập bùng bên tai, Tựu còn mải nghĩ đến việc đi xin cây giống bạch đàn ở đâu, chắc lại phải nhờ mẹ lên vườn cây các cụ nói khó vậy. Thầy Duệ có sáng kiến là hễ học trò nào vi phạm kỷ luật, thì thay vì trừ hạnh kiểm, thầy bắt học trò đó trồng một cây bạch đàn ở bên lối đi vào trường. Hàng cây bạch đàn hết năm này sang năm khác cứ nối dài thêm vì lũ học trò tinh quái nghịch ngợm. Tựu không ngờ có ngày mình cũng góp một cây vào đó. Nhưng nó bất giác cười nhẹ khi nghĩ đến việc sẽ cùng bác Quản bán súc gỗ kia, mang tiền về đưa mẹ, mẹ sẽ ngạc nhiên biết bao, sẽ chẳng nỡ mắng việc nó vi phạm kỷ luật mà phải đi xin cây về trồng, ghi dấu vi phạm kỷ luật lên lối đi vào trường…
Có khi đang những lức rửa chén, chà nồi dưới mé sông, hay đi hái đám rau dền, rau má, Hận cũng tìm thử coi xung quanh có ai tên giống mình hay không. Hận nghĩ về những người hàng xóm láng giềng trong kinh Xẻo Cau này, về những đứa con gái đang độ tuổi như Hận. Sao mà nhìn chung toàn những Hồng, Đào, Lan, Mai, Cúc… còn chỉ mình Hận là có cái tên quá khác biệt với tụi nó. Còn gì buồn hơn khi cái tên là cái gắn bó bên mình đến suốt đời mà sao mình không cách nào thương nó được. Đã biết bao lần Hận cố gắng tập thương cái tên của mình, nhưng vẫn không được. Cái tên vẫn làm lòng Hận nhức nhối. Hận nhớ khi ra đồng mò cua, lỡ như mà có bị cua kẹp đứt tay, thì vết thương cũng chảy nước vàng rồi kéo da non, rồi lại lành như cũ. Còn trót mang một cái tên xấu xí, nghiệt ngã, thì như thể một nhát chém vào tim mình, chỉ cần ai đó vô tình buột miệng kêu lên, thì vết thương lại không ngừng gỉ máu. Hận chua chát. Hận nhận ra là cái mà nó sợ nhất không phải những tiếng la, tiếng chửi, hay những lời nói xấu người ta đơm đặt sau lưng mình, mà là những tiếng kêu tên. Tiếng má hay ai đó kêu "Hận ơi!" làm nó đau đớn nhiều hơn so với những câu nói bất kỳ nào khác. Nhưng nói thì nói vậy, chứ Hận cũng không dám trách má mình.
Nay lại có dịp thưởng thức món Chả cá Lã Vọng ngay chính tại gian bếp thân yêu của bà ngoại. Được quây quần cùng gia đình trong tiết trời thu se lạnh. Được sống lại cái cảm giác như mình đang ăn món ngon Hà Nội ngay chính trong gia đình mình, với tôi cái cảm giác ấy thật đặc biệt.
“Lúc mới bắt đầu livestream bán hàng rất ít người đặt mua. Dần dần, mọi người biết đến câu chuyện của mẹ con mình nên mua ủng hộ. Việc buôn bán cũng thuận lợi hơn. Mình mong rằng ngày càng nhiều người mua đồ để có tiền lo cho con. Mình cũng có tâm nguyện khi nào cuộc sống đỡ vất vả sẽ trích tiền lời từ việc bán hàng để ủng hộ cho các em đang điều trị bệnh ung thư”.
Chất nhầy trong đậu bắp giúp làm dịu và giảm đau khi vào thành dạ dày, đồng thời giảm viêm.
Điểm nhấn của chương trình là lễ khánh thành con đường hoa trên đảo. Đây là công trình do thanh niên tình nguyện và những người lính cùng tham gia trồng hoa giấy hai bên con đường, góp phần làm đẹp khuôn viên quanh đảo, là biểu hiện một sức sống vươn lên mạnh mẽ của hòn đảo nhỏ...
5.92GB
Xem9.85B
Xem116.97MB
Xem95.64MB
Xem1.67GB
Xem228.76MB
Xem84.6648.34MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
cách bắt tổng chẵn lẻ khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
375bảng xếp hạng bóng đá u21 anh
2024-12-05 10:53:38 quay trực tiếp xổ số miền nam minh ngọc
916Nhà cái ga6789store
2024-12-05 10:53:38 mb66
114p168
2024-12-05 10:53:38 Khuyến nghị
700đanh cờ tướng
2024-12-05 10:53:38 Khuyến nghị