₫tdtc88
tdtc88-Tàu chạy vào thị trấn U Minh (Biện Nhị) ghé lại cho hành khách nghỉ ngơi ăn uống, một số khách thì lên ghé tiệm, số ngồi dưới tàu, được các bạn hàng bán bánh mì, bánh cam, nước uống rao bán, mời mọc. Các con của tôi bụng đói thấy vậy khóc đòi ăn. Làm sao bây giờ vì trong túi chẳng có đồng nào. Sau đó, quyết định lấy cái áo len đan đem ra bán, vợ tôi đi đầu tàu đến gần cuối tàu mà chẳng ai mua. Một lát, có cô khoảng hơn ba mươi tuổi, mang ba ổ mì đến rồi nói: “Anh chị để dành chiếc áo len cho mấy cháu mặc, em có mua bánh mì ăn tạm”. Thế là con tôi mỗi đứa cầm ổ bánh mì nhai ngấu nghiến, còn vợ tôi nhìn cô gái kia mà nước mắt chảy dài.
tdtc88-Tàu chạy vào thị trấn U Minh (Biện Nhị) ghé lại cho hành khách nghỉ ngơi ăn uống, một số khách thì lên ghé tiệm, số ngồi dưới tàu, được các bạn hàng bán bánh mì, bánh cam, nước uống rao bán, mời mọc. Các con của tôi bụng đói thấy vậy khóc đòi ăn. Làm sao bây giờ vì trong túi chẳng có đồng nào. Sau đó, quyết định lấy cái áo len đan đem ra bán, vợ tôi đi đầu tàu đến gần cuối tàu mà chẳng ai mua. Một lát, có cô khoảng hơn ba mươi tuổi, mang ba ổ mì đến rồi nói: “Anh chị để dành chiếc áo len cho mấy cháu mặc, em có mua bánh mì ăn tạm”. Thế là con tôi mỗi đứa cầm ổ bánh mì nhai ngấu nghiến, còn vợ tôi nhìn cô gái kia mà nước mắt chảy dài.