₫ngày mai đánh đề đầu gì bà con ơi
ngày mai đánh đề đầu gì bà con ơi-Quả là bất ngờ đối với khán giả, bởi mỗi kịch bản đều rõ ràng về tư liệu, tinh tế về tâm lý, lời thoại chỉn chu, đẫm chất văn học, thậm chí nhiều đoạn còn giàu kịch tính. Mỗi nhân vật chỉ có 10 phút thể hiện nhưng dẫn khán giả đi say mê và cảm động trong vòng xoáy lịch sử, thân phận đắng cay. Một Bùi Thị Xuân trước khi chết mang theo nỗi đau của người vợ, người mẹ vì không cứu được chồng con, nghe tiếng thét của con mà đứt từng khúc ruột. Một Trần Cảnh bỏ hoàng cung lên núi ẩn mình, đau lòng nhớ Lý Chiêu Hoàng thanh mai trúc mã, nhưng rồi cũng phải trả áo cà sa trở lại trong vòng tay của Trần Thủ Độ, bởi gánh nặng non sông, bởi quân xâm lược đang lăm le bờ cõi. Một Võ Tánh trước khi tuẫn tiết theo thành đã nhẹ nhàng cúi xuống thắt dây giày cho quân sĩ, gài lại cúc áo cho người lính từng xông pha trận mạc với mình, và tha thiết yêu cầu Trần Quang Diệu tha cho quân lính, chỉ mình hy sinh là đủ. Một An Tư công chúa vui mừng khi Đại Việt thắng được Thoát Hoan, nhưng bà không muốn theo chồng về đất Bắc, mà kiên quyết chết trên mảnh đất quê nhà, chỉ để lại nấm mồ vô chủ và câu hỏi nhói lòng "không biết sau này ai còn nhớ đến An Tư?"… Và nước mắt khán giả đã rơi xuống...
ngày mai đánh đề đầu gì bà con ơi-Quả là bất ngờ đối với khán giả, bởi mỗi kịch bản đều rõ ràng về tư liệu, tinh tế về tâm lý, lời thoại chỉn chu, đẫm chất văn học, thậm chí nhiều đoạn còn giàu kịch tính. Mỗi nhân vật chỉ có 10 phút thể hiện nhưng dẫn khán giả đi say mê và cảm động trong vòng xoáy lịch sử, thân phận đắng cay. Một Bùi Thị Xuân trước khi chết mang theo nỗi đau của người vợ, người mẹ vì không cứu được chồng con, nghe tiếng thét của con mà đứt từng khúc ruột. Một Trần Cảnh bỏ hoàng cung lên núi ẩn mình, đau lòng nhớ Lý Chiêu Hoàng thanh mai trúc mã, nhưng rồi cũng phải trả áo cà sa trở lại trong vòng tay của Trần Thủ Độ, bởi gánh nặng non sông, bởi quân xâm lược đang lăm le bờ cõi. Một Võ Tánh trước khi tuẫn tiết theo thành đã nhẹ nhàng cúi xuống thắt dây giày cho quân sĩ, gài lại cúc áo cho người lính từng xông pha trận mạc với mình, và tha thiết yêu cầu Trần Quang Diệu tha cho quân lính, chỉ mình hy sinh là đủ. Một An Tư công chúa vui mừng khi Đại Việt thắng được Thoát Hoan, nhưng bà không muốn theo chồng về đất Bắc, mà kiên quyết chết trên mảnh đất quê nhà, chỉ để lại nấm mồ vô chủ và câu hỏi nhói lòng "không biết sau này ai còn nhớ đến An Tư?"… Và nước mắt khán giả đã rơi xuống...