₫ư88
ư88-Hồi ấy ở Xóm Ruộng hình như nhà nào cũng có lúc phải đi mượn gạo. Nhà nào hết gạo, kêu mấy đứa nhỏ cầm thau và cái lon sữa bò qua nhà hàng xóm. Đem theo cái lon sữa bò là có lý do. Bởi mỗi nhà, lon đong gạo khác nhau, lúc trả gạo mới dễ tính. Tôi là “chuyên gia” đi mượn gạo và trả gạo. Má tôi mỗi lần trả gạo đều đong thêm nhiều hơn lúc mượn hoặc kèm theo đùm ổi, đùm xoài, mấy hột gà so và căn dặn tôi phải nhớ nói tiếng cảm ơn. Có bận, qua nhà bác ba gái mượn gạo, tôi đợi lúc lâu mà bác ba chưa ra. Nghe tiếng lon sữa bò cạo đáy khạp sành rột rột nhức răng. Lúc sau, bác ba gái đem thau gạo rồi nói với tôi: “Bác ba vét cho hết mớ gạo cũ, đổ gạo mới vô”. Tôi hoàn thành nhiệm vụ trở về. Ăn cơm chiều xong, má tôi nói thì thầm với ba: “Hồi xế, tôi thấy chị ba hình như cầm cái thau đi ngược lên phía đầu xóm”...
ư88-Hồi ấy ở Xóm Ruộng hình như nhà nào cũng có lúc phải đi mượn gạo. Nhà nào hết gạo, kêu mấy đứa nhỏ cầm thau và cái lon sữa bò qua nhà hàng xóm. Đem theo cái lon sữa bò là có lý do. Bởi mỗi nhà, lon đong gạo khác nhau, lúc trả gạo mới dễ tính. Tôi là “chuyên gia” đi mượn gạo và trả gạo. Má tôi mỗi lần trả gạo đều đong thêm nhiều hơn lúc mượn hoặc kèm theo đùm ổi, đùm xoài, mấy hột gà so và căn dặn tôi phải nhớ nói tiếng cảm ơn. Có bận, qua nhà bác ba gái mượn gạo, tôi đợi lúc lâu mà bác ba chưa ra. Nghe tiếng lon sữa bò cạo đáy khạp sành rột rột nhức răng. Lúc sau, bác ba gái đem thau gạo rồi nói với tôi: “Bác ba vét cho hết mớ gạo cũ, đổ gạo mới vô”. Tôi hoàn thành nhiệm vụ trở về. Ăn cơm chiều xong, má tôi nói thì thầm với ba: “Hồi xế, tôi thấy chị ba hình như cầm cái thau đi ngược lên phía đầu xóm”...