₫keonhacai trực tiếp
keonhacai trực tiếp-Còn nhớ, vào tháng 7.1987, khi gia đình tôi có cơ may được lên chơi trên Đà Lạt, ở nhà một người bạn tôi là nhà thơ Hà Linh Chi, tục gọi là anh Đệ Đen, tôi đã lang thang trên những con đường nhỏ của Đà Lạt, rồi chợt phát hiện thấy rất nhiều cây thông cổ thụ hàng trăm năm tuổi bị chặt phá một cách tàn bạo. Từ hồi đó, người ta đã "biết" chặt phá những cây thông cổ thụ vô giá rồi. Bức xúc vì chuyện chặt phá này, tôi đã viết ngay một bài thơ ngắn, nói thay tiếng nói những cây thông bị hạ sát. Bài thơ đã được nhà thơ Bùi Minh Quốc, khi ấy đang là Chủ tịch Hội Văn nghệ Lâm Đồng, chọn in ngay vào tạp chí Liangbiang số 1, tạp chí văn nghệ của Hội Văn nghệ Lâm Đồng mà anh Quốc đang là Tổng biên tập. Bài thơ như sau:
keonhacai trực tiếp-Còn nhớ, vào tháng 7.1987, khi gia đình tôi có cơ may được lên chơi trên Đà Lạt, ở nhà một người bạn tôi là nhà thơ Hà Linh Chi, tục gọi là anh Đệ Đen, tôi đã lang thang trên những con đường nhỏ của Đà Lạt, rồi chợt phát hiện thấy rất nhiều cây thông cổ thụ hàng trăm năm tuổi bị chặt phá một cách tàn bạo. Từ hồi đó, người ta đã "biết" chặt phá những cây thông cổ thụ vô giá rồi. Bức xúc vì chuyện chặt phá này, tôi đã viết ngay một bài thơ ngắn, nói thay tiếng nói những cây thông bị hạ sát. Bài thơ đã được nhà thơ Bùi Minh Quốc, khi ấy đang là Chủ tịch Hội Văn nghệ Lâm Đồng, chọn in ngay vào tạp chí Liangbiang số 1, tạp chí văn nghệ của Hội Văn nghệ Lâm Đồng mà anh Quốc đang là Tổng biên tập. Bài thơ như sau: