Hôm ấy, khi thấy ông già không đủ tiền, cũng không có điện thoại, cô bé đã yêu cầu địa chỉ liên lạc, nhưng thực sự không chắc có tìm được, hay liệu mình có muốn đi tìm hay không. Chỉ có một điều chắc chắn: dù tốt hay xấu, chú chó không thể ở với người chủ này được nữa rồi.
Nhưng ở cái xã, cả thị trấn - thậm chí - nguyên cái huyện Năm Minh là công dân, tha nhân của văn chương nghệ thuật nếu tình cờ tạt qua hỏi về nhà văn Nguyễn Văn Minh thì không ai biết. Ngay cái ông trưởng ban thông tin văn hóa xã còn không, thì dân tình trả lời làm chi có cái ngữ gọi là văn veo ở xứ này mà hỏi nhà âu cũng hợp lý. Không phải do nền văn minh internet và wifi phủ sóng trên từng centimet. Không phải cu con hay gái bẹo mới thôi nôi đã dán mắt vô màn hình… mà cái sự không một ai biết này, có từ thời báo và sách giấy mới bị ông Bill Gates hăm xóa sổ. Thiên hạ mua báo xem tin tức, thời sự, chính trị, kinh tế thế giới chứ ai màng trang sáng tác. Cu ly xe kéo phu phen thợ thuyền, thơ văn biết làm chi khi chả mang lại lợi ích. Không ai biết Năm Minh khi ông là một nhà có hạng thì cũng chả có chi lớn. Cũng chả chết vì nhà văn chứ đâu phải ca sĩ hay showbiz. Sân khấu mà không danh, không tiếng, ra đường không ai biết thì tệ hơn người không mang họ. Năm Minh vui với cái không, cũng như buồn với cái có. Có không hay vui buồn - suy cho cùng - cũng thường chứ chả chi quan trọng. Cả vui cả buồn Năm Minh cho trụm lụm vào giấc ngủ. Bảy, tức mười chín giờ ông đánh một giấc tròn xoay cho đến một giờ sáng. Vệ sinh sáng, châm bình trà và cũng rất tròn rất trịa ông cho tất cả tâm tư tình cảm vui buồn vào con chữ. Năm giờ - nghĩa là, gõ xong chừng nghìn, nghìn rưỡi đến hai nghìn con chữ - ông lên xe đạp gọi là thể dục thể thao sáng.
"Tôi có thể không giỏi nhưng ít nhất là hơn mấy "bà mụ" ở trong bản và càng tốt hơn chuyện cứ để các sản phụ đi đẻ chòi", thiếu tá Vũ tự tin.
Mong rằng trong gian đoạn đầu khi áp dụng mô hình thi đấu tập trung tại Hà Nội - địa phương luôn ủng hộ và có phong trào bóng rổ phát triển hàng đầu Việt Nam sẽ không chỉ đáp ứng nhu cầu giải trí lành mạnh, kết nối CLB với khán giả, mà còn giúp các cầu thủ rèn luyện tốt hơn, nâng cao phong độ để bóng rổ Việt Nam không chỉ chinh phục đấu trường khu vực mà còn vươn tới những mục tiêu cao hơn ở cấp châu lục trong tương lai".
Chị Sáu dõng dạc: “Chơi chút cho vui chứ việc nước việc nhà vẹn toàn nha mấy chế!?
Bất hạnh không chỉ vậy, chẳng bao lâu sau bà Ngàn lại khốn khổ nhiều hơn khi con gái bà là Nguyễn Thị Bích Ngân (38 tuổi) gục chết giữa đồng ruộng. Ngân có chồng ở cùng địa phương, nhưng vì chồng bị thiểu năng và mang nhiều bệnh trong người nên chị phải gánh vác mọi chuyện từ trong nhà ra ngoài đồng. Mẹ chết, cha bị thần kinh khù khờ ngớ ngẩn, hai cháu Lý Kiều Nguyên (12 tuổi), Lý Thảo Nhiên (11 tuổi) trở nên bơ vơ và bà Ngàn lại phải dang tay đùm bọc. Trước đó, cuộc sống của bà Ngàn với đứa cháu nội bệnh tật đã chịu cảnh bữa đói, bữa no, nay thêm hai đứa cháu ngoại còn thơ dại cuộc sống của 4 bà cháu càng thêm khốn khó cùng cực.
1.51GB
Xem7.37B
Xem194.94MB
Xem95.64MB
Xem3.98GB
Xem253.55MB
Xem55.1633.44MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
university khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
254trực tiếp bóng đá đan mạch
2025-02-16 12:24:42 vb777
333www.8xbet2 com
2025-02-16 12:24:42 việt nam indonesia kèo nhà cái
275lottery hotpicks results tonight
2025-02-16 12:24:42 Khuyến nghị
700online slots x
2025-02-16 12:24:42 Khuyến nghị