₫vn68
vn68-Để có lần mình đứng bâng quơ ở thành phố chật ních người dưng, chú xe ôm đột ngột dừng lại nở nụ cười mất hết “hàng tiền đạo”: “Bữa tui gặp chú em ở đình, bữa ngồi ăn cơm chung với nhau đó, nhớ hôn?”. Những nụ cười lại được thắp lên giữa bụi đường đời xuôi ngược, chú giúi tiền lại vào tay mình “bây trả nữa là tao giận à nghen”. Lúc cho xe rời đi, chú cũng không quên làm nên cuộc “hẹn hò” cho lần ăn đình sắp tới. Cụm từ “ăn cơm đình” đã trở thành một nét đặc trưng của người dân đất miền Tây, để mỗi lần có dịp nhắc đến, người ta lại thấy ấm lòng đến lạ.
vn68-Để có lần mình đứng bâng quơ ở thành phố chật ních người dưng, chú xe ôm đột ngột dừng lại nở nụ cười mất hết “hàng tiền đạo”: “Bữa tui gặp chú em ở đình, bữa ngồi ăn cơm chung với nhau đó, nhớ hôn?”. Những nụ cười lại được thắp lên giữa bụi đường đời xuôi ngược, chú giúi tiền lại vào tay mình “bây trả nữa là tao giận à nghen”. Lúc cho xe rời đi, chú cũng không quên làm nên cuộc “hẹn hò” cho lần ăn đình sắp tới. Cụm từ “ăn cơm đình” đã trở thành một nét đặc trưng của người dân đất miền Tây, để mỗi lần có dịp nhắc đến, người ta lại thấy ấm lòng đến lạ.