Hằng tuần, Cường còn phối hợp cùng chi đoàn trung tâm tổ chức phát suất ăn sáng miễn phí vào sáng thứ 2. Đối tượng hướng đến là bệnh nhân nghèo, người dân tộc thiểu số.... Trung bình mỗi lần chương trình Cường phát được 120 suất gồm bánh mì, xôi, cháo, sữa...
Nhìn các em học sinh và phụ huynh trong ngày công bố điểm chuẩn lớp 10 hôm nay, tôi chợt nhớ lại chính mình thời điểm tuổi trẻ, khi mà tôi cũng từng là một thí sinh với nhiều nỗi lo, tâm trạng căng thẳng nhưng đầy ước vọng và hoài bão. Lời bài hát "Đường lên đỉnh vinh quang" của nhạc sĩ Trần Lập cứ văng vẳng bên tai tôi, mỗi câu từ trong bài hát không chỉ gợi lại cảm giác của những ngày ôn thi đầy gian khổ của tôi. Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng/ Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai…
Ưu điểm nổi bật:
Mối quan hệ không được khai báo giữa 5 người là tác giả Võ Nguyễn Đại Việt, tác giả liên hệ Pau Loke Show, phản biện Nguyễn Thị Đông Phương, phản biện Chin Kui Cheng và biên tập viên Su Shiung Lam là mâu thuẫn lợi ích gây xói mòn sự liêm chính của quá trình bình duyệt, khiến Nhà xuất bản Frontiers phải gỡ bài.
Từ 8 giờ sáng, bà Nguyễn Thị Thanh Xuân (60 tuổi, ở Q.12) đã đến Việt Nam Quốc Tự (Q.10) tham dự chương trình đại lễ Phật đản của Phật giáo TP.HCM do Ban Thường trực Ban Trị sự GHPGVN TP.HCM tổ chức. Sau đó bà đến chùa Pháp Hoa để vừa tham quan vừa thắp nhang.
An Giang quê tôi là một vùng đồng bằng trù phú, hiền hòa với những dòng sông xanh ngắt lượn lờ uốn quanh, mỗi khi mùa nước nổi về, những dòng chảy ấy lại đỏ nặng phù sa như chuyên chở hết thảy những nghĩa tình, cần cù của người dân miền Tây dành cho cánh đồng, cây lúa. Về An Giang mùa gặt là cả một khoảng trời thanh bình, yên ả, chỉ đơn giản là ngắm nhìn từng bông lúa vàng ươm hay nghe tiếng sáo diều vi vu xa thẳm, thế thôi nhưng lại là cả một khoảng trời ký ức đẹp đẽ của tôi. Tôi nhớ cánh diều ngày ấy bay rất cao, mang cả những khát vọng và hoài bão của tôi đến những chân trời mới lạ. Không chỉ thế, những thức quà quê ở miền Tây luôn là những món quà vô giá đối với tâm thức của tôi, tôi thèm món canh chua cá lóc má nấu với bông điên điển, tôi nhớ món cá linh kho, nhớ từng con khô, chén cơm nguội những ngày nhà còn thiếu thốn, vất vả. Mỗi mùa nước nổi về, thân ảnh gầy gò của má trên chiếc xuồng ba lá giữa mênh mông sông nước càng làm cho tôi thấy thương nhiều hơn những điều giản dị. Má đã lam lũ vất vả nuôi tôi khôn lớn, miền Tây đã đùm bọc, nuôi nấng và chắp cánh cho những hoài bão của tôi. Tôi quên làm sao được? Tôi mãi mãi, mãi mãi sẽ khắc sâu hình ảnh thiêng liêng của vùng đất này trong trái tim mình. Những đêm dài ở phố thị, tôi lại mở từng tấm ảnh cũ ra để ngắm nhìn, rồi tôi bất giác bật khóc như một đứa trẻ vì nhớ rặng dừa nghiêng mình trong bóng nước và nhớ cả chiếc cầu tre nghiêng nghiêng bóng mẹ dưới đêm trăng.
7.66GB
Xem5.36B
Xem917.22MB
Xem95.64MB
XemQuét mã để cài đặt
Tỷ Số Bóng Đá khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
633kwin
2025-08-23 03:20:03 oppa888
247luật chấp trong bóng đá
2025-08-23 03:20:03 vn68
285nằm mơ thấy rắn mua vé số gì
2025-08-23 03:20:03 Khuyến nghị
700tvahy
2025-08-23 03:20:03 Khuyến nghị