₫ném bóng rổ mầm non.oembed
ném bóng rổ mầm non.oembed- Cái chợ này được hình thành từ thời Pháp nằm dọc bên bờ sông Bạc Liêu chạy dài từ Chùa Bang (Phước Đức Cổ Miếu) cho tới tận Chùa Minh (Hội quán Vĩnh Triều Minh). Về phần cái nhà lồng chợ thì dài độ chừng 100 mét đổ lại, mặt tiền nhà lồng là loạt hình tam giác ghép thành chạy dài với màu chủ đạo là màu vàng sậm, khi còn nhỏ mỗi lần có dịp ra chợ nhìn lên những dãy tam giác đấy tôi tưởng tượng đó là những núi muối xếp lên nhau vì vốn dĩ quê tôi nổi tiếng về muối. Nhà lồng chợ có bốn mặt tiền, có một mặt quay ra sông Bạc Liêu, bờ sông lúc nào cũng tấp nập ghe, xuồng bán buôn đủ thứ, nhiều nhất là bán chuối, lu kiệu, dừa nước, dừa tươi, dừa khô. Ghe xuồng thời điểm đó rất nhiều, nhiều hơn cả xe, ghe xuồng nhiều là một điều hiển nhiên vào thời điểm đó, một là vì nó thuận tiện di chuyển, hai là ngày trước xe chở hàng loại lớn như bây giờ chưa có nhiều, chi phí thuê rất đắt đỏ, đường xá là khó đi. Những cửa hàng ở mặt tiền chợ người ta bán nhiều thứ đa phần thiết bị điện tử, tôi nhớ nhất là mấy cửa hàng đồng hồ mà đứa con nít nào cũng thích đứng ngắm mỗi khi được dịp đi chợ, hồi đó mua được cái đồng hồ đeo chơi khoe bạn bè là cũng mất cả ngày làm công của cha mẹ bởi vậy tôi chỉ thường đứng áp mặt vào tủ trưng bày xem đỡ ghiền chứ làm gì có tiền mua.
ném bóng rổ mầm non.oembed- Cái chợ này được hình thành từ thời Pháp nằm dọc bên bờ sông Bạc Liêu chạy dài từ Chùa Bang (Phước Đức Cổ Miếu) cho tới tận Chùa Minh (Hội quán Vĩnh Triều Minh). Về phần cái nhà lồng chợ thì dài độ chừng 100 mét đổ lại, mặt tiền nhà lồng là loạt hình tam giác ghép thành chạy dài với màu chủ đạo là màu vàng sậm, khi còn nhỏ mỗi lần có dịp ra chợ nhìn lên những dãy tam giác đấy tôi tưởng tượng đó là những núi muối xếp lên nhau vì vốn dĩ quê tôi nổi tiếng về muối. Nhà lồng chợ có bốn mặt tiền, có một mặt quay ra sông Bạc Liêu, bờ sông lúc nào cũng tấp nập ghe, xuồng bán buôn đủ thứ, nhiều nhất là bán chuối, lu kiệu, dừa nước, dừa tươi, dừa khô. Ghe xuồng thời điểm đó rất nhiều, nhiều hơn cả xe, ghe xuồng nhiều là một điều hiển nhiên vào thời điểm đó, một là vì nó thuận tiện di chuyển, hai là ngày trước xe chở hàng loại lớn như bây giờ chưa có nhiều, chi phí thuê rất đắt đỏ, đường xá là khó đi. Những cửa hàng ở mặt tiền chợ người ta bán nhiều thứ đa phần thiết bị điện tử, tôi nhớ nhất là mấy cửa hàng đồng hồ mà đứa con nít nào cũng thích đứng ngắm mỗi khi được dịp đi chợ, hồi đó mua được cái đồng hồ đeo chơi khoe bạn bè là cũng mất cả ngày làm công của cha mẹ bởi vậy tôi chỉ thường đứng áp mặt vào tủ trưng bày xem đỡ ghiền chứ làm gì có tiền mua.