Ảnh: Ngô Trần Hải An
Nhìn nhận vấn đề theo góc độ trên, bà Vân cho rằng việc tham gia sinh hoạt câu lạc bộ chuyên môn trong trường hay tổ chức các hoạt động sinh viên, hoặc tăng cường khả năng quan sát, thực hành tự phản tư cũng giúp sinh viên đúc kết được kinh nghiệm hữu ích. Ngoài ra, sinh viên cũng có thể chủ động tìm hiểu và tham gia hỗ trợ các dự án của giảng viên, hoặc những nghiên cứu, khảo sát do các đơn vị xã hội thực hiện.
Tuy mỗi người mỗi cảnh nhưng giống nhau ở chỗ đều đến với cái nghề mộc này khi tuổi đã xế chiều, lúc cái nghề mà họ đeo đuổi từ trẻ giờ không thể kiếm ra tiền mà cũng có khi do thời cuộc thay đổi nên đành gác đao, xếp kiếm. Những lúc trà dư tửu hậu ai cũng giành nhau kể về cái quá khứ oanh liệt của mình, toàn những nghề không chỉ độc mà còn lạ nữa. Tám Sung từng hái ra tiền với nghề làm vàng mã suốt mấy chục năm qua nhờ đôi tay khéo léo. Nhưng giờ người ta thích những thứ nhanh gọn lẹ, càng rẻ càng tốt chứ không cầu kỳ như xưa nên thành ra ông thất nghiệp. Ba Đảnh từng là công nhân xây dựng điện nên làm mê mẩn mọi người bằng những câu chuyện lên rừng xuống biển theo những công trình rày đây, mai đó. Sáu Hạnh là thợ vẽ quảng cáo bảng hiệu từng ăn nên làm ra, nay bỏ nghề vì không theo kịp với kỹ thuật in ấn hiện đại. Bảy Hiếu thì ngưng công việc trưởng đội an ninh một siêu thị lớn sau nhiều lần bị kẻ xấu chặn đường truy sát. Còn Năm Dụng đã từng là chuyên viên đạo cụ cho các đoàn làm phim. Đặc biệt có Hai Phúc, bartender nổi tiếng một thời ở các nhà hàng lớn ở bến Ninh Kiều chớ đâu có đùa. Nói chuyện rượu ngoại đố ai qua mặt được ổng. Lạ ở chỗ ai cũng tự hào với công việc trước đây của mình trong lúc cái nghề thợ mộc đang nuôi sống họ từng ngày thì không được nhắc đến. Cứ gọi thợ mộc cho oai chứ phần đông chỉ là sắp sửa thành thợ hay xém thợ thôi. Do ông nào cũng tập tễnh học nghề vào cái tuổi bên kia sườn dốc, lúc mắt mờ tay run nên làm sao nói chuyện năng suất, hiệu quả ở đây cho được. Nhỏ tuổi nhất trong cái xưởng này là thằng Nhóc, tại cái tên ông bà già hồi đó đặt thôi, nó cũng ngoài 30 chớ nhỏ nhít gì nữa. Quê nó nghe đâu ở miệt Thứ, U Minh gì đó lên đây làm rồi tối ở lại trông coi cái xưởng luôn. Ông Sáu là người sống tình cảm, thấy ai có hoàn cảnh khó khăn cũng đều giúp đỡ. Nhưng ở đời mà, sống sao cho vừa lòng tất cả, có người độc mồm, độc miệng nói cái này là trại xã hội, trại từ thiện chớ có phải cái trại mộc đâu. Nhiều khi nghe được cũng buồn nhưng ông Sáu cứ im lặng mà làm theo những điều mình cảm thấy đúng.
"Chỗ nào không có rừng già che chắn thì chúng tôi làm "giàn mướp" rồi tận dụng cây rừng để phủ lên tránh địch phát hiện. Địch đánh ban ngày, chúng tôi làm ban đêm. Cứ sau mỗi trận bom, tổ trinh sát lại ra hiện trường kiểm tra khối lượng sạt lở, dò bom, tìm cách nghiên cứu phá bom từ trường, bom nổ chậm", ông Bạch nhớ lại.
Khi đến Km 48 trên QL20 (đoạn qua ấp 3, xã Phú Vinh, H.Định Quán), do không giữ khoảng cách an toàn, xe khách do Tính điều khiển va vào đuôi xe tải đang lưu thông cùng chiều phía trước. Sau va chạm, Tính đánh tay lái, điều khiển xe khách sang bên trái thì đâm vào xe khách 16 chỗ lưu thông theo hướng ngược lại. Vụ tai nạn làm 5 người chết, 4 người bị thương.
“Chúng ta ai cũng muốn mình tự lập, tự chủ tài chính nhưng muốn điều đó thì phải có công việc, bản thân mình lúc đó phải học tiếng Anh đầu ra và còn phải nghĩ là mình nên làm công việc gì”, nam sinh tâm sự.
6.27GB
Xem4.66B
Xem454.49MB
Xem95.64MB
Xem4.16GB
Xem694.22MB
Xem87.7567.21MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
soi kèo cape verde vs angola khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
944đá banh phủi
2025-07-13 10:31:55 nói chung tiếng anh là gì
735kèo nhà cái nhận định
2025-07-13 10:31:55 mythethao live lịch trực tiếp bóng đá html
871aRmm
2025-07-13 10:31:55 Khuyến nghị
700trang đề uy tín
2025-07-13 10:31:55 Khuyến nghị