“Những phụ nữ lấy chồng Sri Lanka thuộc diện khó khăn nhất. Trước đây có khoảng 30 gia đình như vậy, nhưng từ tháng 5 nhiều chị em đã về Việt Nam nên giờ còn khoảng 10 người, chủ yếu sống ở Colombo và xung quanh”, bà Trúc cho biết.
Tôi thương cái vị miền Tây trong từng món ăn ngoại nấu. Nó ngọt ngào y như giọng nói của người lớn lên từ sông nước miệt vườn. Hồi nhỏ, ba mẹ đi làm ăn xa, nên quanh năm suốt tháng tôi đều được gửi ở nhà ngoại. Sống cạnh ngoại, nên tôi cũng đâm ghiền các món ăn ngoại nấu, nó khác xa cái vị mặn mòi cay nồng trong cách nêm nếm của người miền Trung. Tôi thích món bún bò giò heo thơm lừng vị sả và cả hương ruốc mặn mòi quê mình, nhưng cũng mê món bún cá ngọt lành xứ An Giang của ngoại. Lần nào nấu bún cá lóc, ngoại cũng xuýt xoa bảo, giá mà ở quê ngoại vào mùa nước nổi, ăn bún cá với bông điên điển thì ngon hết xảy. Giọng ngoại mơ màng như trôi theo sông nước miền Tây.
Không dưng mà sóng mắt Trà cay xè. Trên đường ra bãi đá bằng, chàng trai trẻ hái một cánh hoa bàng vuông trắng hồng cài lên tóc cô phóng viên. Nụ cười Sơn trong veo: Đặc sản của đảo xa xứ mình đấy.
Tôi bồi hồi, nhớ đã lâu rồi chưa về Huế, không ăn được mấy loại cá nức tiếng của phá Tam Giang, như cá dìa, cá kình, cá ong, cá chốt… nên lật đật dặn trước kẻo sợ o Liên bán hết, rồi xách xe chạy ra chợ, nói o cân cho 4 con nửa ký. Thêm ít măng chua, ớt trái và vài thứ rau để về nấu nồi lẩu ăn với bún, cho… đã cái thèm sản vật của miệt sông nước miền Trung.
Trong giấc ngủ ấy, Huấn nhìn thấy vầng sáng tỏa ra từ ánh hào quang cầu vồng lấp lánh nhiều màu sắc phía chân trời, một thiên thần nhỏ mặc chiếc váy màu xanh da bò, vai đeo chiếc cặp màu tím có hình ba chú ngựa con ngộ nghĩnh bước ra từ phía ánh sáng đó sà xuống trước mặt Huấn. Thiên sứ Hải An! Đúng rồi, bé Hải An bảy tuổi mà Huấn rất ngưỡng mộ đây rồi. Vẫn khuôn mặt sáng, thông minh; vẫn hình ảnh nhí nhảnh với hai bím tóc thật đáng yêu trên đầu. Nhưng ấn tượng và dễ nhận ra nhất là đôi mắt! Đôi mắt rất sáng, tròn xoe, đen nháy như hạt nhãn giống y như đôi mắt của Huấn khi còn bé. Huấn ngạc nhiên hỏi: "Sao em vẫn còn đôi mắt? Anh cứ tưởng, đôi mắt đó em đã ban tặng cho người khác rồi?". Hải An mỉm cười rất tươi và nói: "Đôi mắt của em đã trở nên vĩnh hằng vì nó vẫn đang sống trong một cơ thể khác"... Huấn nhớ lại câu nói của Hải An với mẹ của bé: "Con muốn sau này khi mất đi, những bộ phận trên cơ thể con vẫn còn tồn tại"... Sao Hải An nhỏ tuổi mà suy nghĩ được những điều lớn lao như thế! Đúng thật, Hải An đã trở nên bất tử trong trái tim mọi người cả về thể xác lẫn tâm hồn khi những mạch máu nhỏ li ti chẳng bao giờ ngừng chảy qua đôi mắt thiên sứ nhỏ ở một hình hài khác.
Mỗi ngày, nhà chị Bảy làm được khoảng 1.500 - 2.000 bánh, gối đầu để lúc nào cũng có sẵn bánh trong tủ đông, phục vụ du khách. Đặc biệt, do làm du lịch theo mô hình hợp tác xã nên mỗi nhà sẽ làm một loại bánh. Thậm chí mỗi công đoạn sẽ được chia đều cho từng hộ để đảm bảo ai cũng có thu nhập.
2.65GB
Xem9.74B
Xem461.84MB
Xem95.64MB
Xem7.64GB
Xem897.93MB
Xem55.3582.35MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
3549966 com khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
581aog777
2024-12-22 13:31:47 cá độ gì với người yêu
363jackpot cách đọc
2024-12-22 13:31:47 gamevui
313onebet
2024-12-22 13:31:47 Khuyến nghị
700olympic bảng xếp hạng
2024-12-22 13:31:47 Khuyến nghị