₫vn68
vn68-Trước lạ sau quen. Mưa dầm thấm đất. Xa rồi lại nhớ. Những năm sau này tôi có dịp về Hậu Giang nhiều lần nữa vào dịp trung thu. Những chiếc thuyền giấy cắm ngọn nến được chúng tôi và em nhỏ thả trôi trên sông mang theo bao ước mơ, hoài bão và đong đầy kỷ niệm. Cứ mỗi lần có dịp trở lại mảnh đất này, cô chú, tía má nơi đây vẫn nhận ra chúng tôi, những cái ôm, cái hôn lên má như đón đứa con đi làm xa trở về nhà. Mấy em nhỏ giờ đã lớn lên, ngày xưa chỉ là các em học sinh, giờ đã thành các chàng trai, cô gái tuổi thanh xuân.
vn68-Trước lạ sau quen. Mưa dầm thấm đất. Xa rồi lại nhớ. Những năm sau này tôi có dịp về Hậu Giang nhiều lần nữa vào dịp trung thu. Những chiếc thuyền giấy cắm ngọn nến được chúng tôi và em nhỏ thả trôi trên sông mang theo bao ước mơ, hoài bão và đong đầy kỷ niệm. Cứ mỗi lần có dịp trở lại mảnh đất này, cô chú, tía má nơi đây vẫn nhận ra chúng tôi, những cái ôm, cái hôn lên má như đón đứa con đi làm xa trở về nhà. Mấy em nhỏ giờ đã lớn lên, ngày xưa chỉ là các em học sinh, giờ đã thành các chàng trai, cô gái tuổi thanh xuân.