Bác Nguyễn Tiến Quang (120 Triệu Nữ Vương, TP.Đà Nẵng): 200.000 đồng; anh Phạm Quang (TT hạ tầng mạng lưới miền Trung): 100.000 đồng; Trịnh Cường (Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai): 300.000 đồng; Trương Văn Quang (21/3 Hai Bà Trưng, P.6, TP.Đà Lạt): 500.000 đồng; nhà thơ Thanh Thảo (tỉnh Quảng Ngãi): 2.000.000 đồng; Nguyễn Minh Lộc, Thanh Liêm, Hoài Ngân, Thành Tài, Bảo Châu (Xuân Hồng, Q.Tân Bình, TP.HCM): 200.000 đồng; Võ Quốc Tuấn,Võ Thị Tuyết Nhung (Q.3, TP.HCM): 2.000.000 đồng; Phùng Thị Quỳnh Yến (Q.1, TP.HCM): 1.000.000 đồng; chị Nguyễn Thị Diệu Liên (TP.Đà Nẵng): 400.000 đồng; (còn tiếp)
Ngay khi tất cả họ còn dương tính, tôi đã thầm cám ơn ai đó đã chọn con đường trái luật giữa mùa dịch bạo tàn để nuôi dưỡng nghĩa tình. Tôi cám ơn vì tôi tin chắc nếu không được bên nhau họ còn đau khổ hơn cái chết. Nỗi ám ảnh đó theo họ suốt đời. Di chứng Covid không phải chỉ ở phía những cục máu đông trong từng ngóc ngách nội tạng của người bệnh mà còn ở phía những hồi ức bị nhai lại trong tâm tưởng người thân không hề nhiễm bệnh.
Lần hẹn khác, đang trong quán nhỏ mông lung nhìn màu trời nhàu nhĩ, mây như túi nước sắp bục thành mưa, bạn nhận được cuộc gọi: “Anh đương đứng đụt mưa nè”. Giọng nói của anh vọng qua điện thoại cũng ướt theo tiếng mưa long tong gõ trên mái hiên chờ. Anh vừa dứt câu thì bầy mưa cũng lũ lượt rơi xuống rồi trắng xoá dọc đường bạn qua. Một bà già ngồi ôm chân bồn chồn nhìn trời chép miệng: “Biết chừng nào mới dìa tới ngoải. Đài báo áp thấp nên mưa sáng, mưa chiều, mưa mút chỉ cà tha”. Vậy là vốn chữ lận lưng của bạn lại được gieo vào thêm vài thổ ngữ ở xứ này.
Bác sĩ dặn dò rồi thông báo ngày xuất viện. Đêm cuối, ngồi ở hành lang, tôi hiểu được lòng em đang nhớ chồng con da diết. Em nói tiếc nuối việc học hành dang dở, quen cảnh chân lấm tay bùn, cả đời chưa từng đi đây đi đó, chỉ gắn bó với đất quê. Hơn nửa tháng xa nhà, nhìn ánh đèn rực rỡ, ngắm phố thị phồn hoa mà lòng lại nhớ ngọn khói lam chiều, thương tiếng ếch nhái râm ran, an bình với tiếng gáy của con dế than dế lửa. Nơi xa ấy có mái ấm gia đình, có chiếc cầu nhỏ bắc ngang con rạch trước nhà, có tiếng chim bìm bịp kêu chiều, có đám lục bình nở tím cả bờ kênh…Tôi chỉ biết nói lời đa tạ tấm lòng của em, an ủi động viên nhau cố gắng vượt qua khó khăn. Em trách tôi nói dối là thợ hồ không biết chữ, sao bữa trước lại ghi ra giấy là “Cảm ơn em rất nhiều”? À, lúc mới đầu tôi sợ đủ điều nên làm bộ ngu ngơ, sau biết em chân thành nên tôi mới nói thật về hoàn cảnh của mình, mong em thứ lỗi! Em từ chối mãi nhưng tôi thành tâm năn nỉ và dúi vào tay em một ít tiền để mai em về mua cho con trai bộ sách giáo khoa lớp 1, xem như cậu giúp cháu nhen!
Triều Tiên đang dùng thuốc cổ truyền để chống Covid-19
Thành phố khi đêm về lung linh ánh đèn màu, người xe tấp nập người qua lại. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau những con phố sầm uất là những con hẻm nhỏ hun hút với những người thức cùng bóng đêm. Đó là những cô lao công lặng thầm thu gom rác, những người thợ xây dựng chuyên làm việc về đêm, là những người vô gia cư nằm ghé nhờ dưới mái hiên một cửa hàng nào đó… Không ít người trong số họ làm việc khi cái bụng rỗng không. Thấu hiểu và cảm thông với những người kém may mắn, những người lao động vất vả, CLB Tình nguyện sinh viên thường phân công nhau phát bánh, đồ ăn cho người vô gia cư và người lao động về đêm tại Bắc Ninh.
5.89GB
Xem8.86B
Xem448.17MB
Xem95.64MB
Xem6.61GB
Xem684.64MB
Xem15.4723.37MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
g88 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
744georgia lottery cash 4
2024-12-12 20:00:02 missbet
844cam bay tinh thu tap 21
2024-12-12 20:00:02 choáng vip
675chơi xì tố online trên zing
2024-12-12 20:00:02 Khuyến nghị
700xổ số miền nam 18 tháng 09
2024-12-12 20:00:02 Khuyến nghị