₫du doan ket qua xsmb chinh xac nhat hom nay
du doan ket qua xsmb chinh xac nhat hom nay-4. Lâu lắm rồi tôi vẫn chưa có dịp trở lại những vùng quê đó nhưng những ký ức ngọt ngào của tôi về nơi ấy vẫn vẹn nguyên. Nhớ nhất là cảnh đợi phà, dù mệt thật nhưng đó cũng là dịp để tôi được ngắm nhìn cảnh sông nước tuyệt đẹp của vùng đất Tây Nam bộ, được đứng trên những chuyến phà qua sông mà bây giờ nó đã trở thành hoài niệm. Tôi như được hòa quyện lòng mình vào đất trời, được chạm tay vào dòng nước mát rượi đầy phù sa của sông Tiền, sông Hậu. Tôi nhớ những tình cảm của các bạn, các cô bác ở Tiền Giang, Bến Tre với những món quà cây nhà lá vườn đầy ắp. Nhớ tình người chân chất, nồng ấm của bác xe lôi ở Cần Thơ, của cô bạn cùng lớp đại học khi dấm dúi cho tôi cái vé xe và một túi trái cây để về lại Sài Gòn sau khi đã chở tôi dạo một vòng quanh bến Ninh Kiều bằng chiếc xe đạp như thời sinh viên. Tôi cũng không quên cô cháu gái chèo ghe dáng người nhỏ nhắn, da trắng, tóc dài ở miệt vườn Bến Tre dù rất mệt vì phải chèo ngược con nước nhưng miệng vẫn ríu rít kể chuyện quê nhà cho tôi nghe, trông thiệt dễ thương.
du doan ket qua xsmb chinh xac nhat hom nay-4. Lâu lắm rồi tôi vẫn chưa có dịp trở lại những vùng quê đó nhưng những ký ức ngọt ngào của tôi về nơi ấy vẫn vẹn nguyên. Nhớ nhất là cảnh đợi phà, dù mệt thật nhưng đó cũng là dịp để tôi được ngắm nhìn cảnh sông nước tuyệt đẹp của vùng đất Tây Nam bộ, được đứng trên những chuyến phà qua sông mà bây giờ nó đã trở thành hoài niệm. Tôi như được hòa quyện lòng mình vào đất trời, được chạm tay vào dòng nước mát rượi đầy phù sa của sông Tiền, sông Hậu. Tôi nhớ những tình cảm của các bạn, các cô bác ở Tiền Giang, Bến Tre với những món quà cây nhà lá vườn đầy ắp. Nhớ tình người chân chất, nồng ấm của bác xe lôi ở Cần Thơ, của cô bạn cùng lớp đại học khi dấm dúi cho tôi cái vé xe và một túi trái cây để về lại Sài Gòn sau khi đã chở tôi dạo một vòng quanh bến Ninh Kiều bằng chiếc xe đạp như thời sinh viên. Tôi cũng không quên cô cháu gái chèo ghe dáng người nhỏ nhắn, da trắng, tóc dài ở miệt vườn Bến Tre dù rất mệt vì phải chèo ngược con nước nhưng miệng vẫn ríu rít kể chuyện quê nhà cho tôi nghe, trông thiệt dễ thương.