Bạn hay vỗ vai mình cười, lúc nhận hũ mắm, mớ cua gãy càng hay ít bánh cà bắp má gởi xe đò lên cho mình. Câu nói “y chang trong sách viết” của bạn làm mình xốn xang. Bởi mình đã không phụ lòng ba má, phụ lòng cái xứ sở nuôi mình khôn lớn, ít ra giữa phố xá rộng dài mình cũng còn giữ lại được chút tấm lòng thơm thảo nhà quê. Mình nhớ cái xóm nhỏ chập chờn khói, nơi một nhà nấu chè cả xóm đều được ăn, nơi có mùa chụp đìa cả xóm xúm nhau bắt cá làm khô, nơi có đòn bánh tét ngọt lừ “xách về cho sắp nhỏ” mỗi lần giỗ quải. Mình lớn lên từ những điều nhỏ nhoi, bình dị như thế.
Quân Đặng: "Phúc Lê ổn không em?".
Tiếp nối thành công những năm trước - hỗ trợ 330 bệnh nhi ung thư, năm nay, toàn bộ số tiền hơn 1,5 tỉ đồng gây quỹ tiếp tục được gửi đến hàng trăm bệnh nhân ung thư qua Hội Bảo trợ bệnh nhân nghèo TP.HCM.
Phải công nhận nhỏ Hận giỏi mần ăn. Thân con gái nhưng vẫn xắn tay áo lội xuống con mương nước ngoài ruộng, thò tay vào mấy cái hang bằng từng con cá, con cua. Nhiều khi bị cua kẹp đến xước cả da, nhưng con nhỏ không hề biết sợ. Vậy mà có đợt, nhỏ Hận bắt được ở một cái hang lớn, hai con cá lóc bự chảng, với năm bảy con cá lóc nhỏ cỡ hơn ngón tay cái. Dân quê nên nhỏ Hận biết đây là một gia đình nhà cá lóc, định bụng chiều hôm đó cả nhà sẽ có một bữa ngon lành. Nhưng mà không hiểu sao sau đó Hận lại thả cho đàn cá lội đi mà không chút gì tiếc nuối. Rồi con nhỏ ngồi thẫn thờ trên bờ ruộng, đưa tay ngắt đám cỏ mần trầu mà khóc hu hu. Nước mắt nó chảy xuống mấy vệt đất lem luốc vừa bắn lên hai gò má do lội bì bõm nãy giờ dưới sình non, tạo thành những mảng xám ngắt. Khoảnh khắc đó xấu hổ vô cùng, Hận thấy vậy. Thiệt là không hiểu nổi. Ai đời nào đã bắt được cá rồi lại thả đi khơi khơi vậy chớ? Thường ngày nếu lúc đi mò cá mà lỡ để sẩy mất một con nào, chắc Hận sẽ tức tối lắm, vì nó rất sát cá, bắt cá rất giỏi. Nhưng với đàn cá kia thì lại là một câu chuyện khác. Đó là một gia đình cá, Hận ăn không nỡ. Đến mấy con cá lóc con kia còn có đủ đầy cá tía, cá má (Hận tự gọi cho hai con cá lóc bự), huống hồ chi Hận là thân con người. Vậy mà… Càng nghĩ, Hận càng khóc lớn hơn, hôm đó là lần đầu tiên Hận đi mò cá mà về tay không. Ai đó có hỏi, Hận tặc lưỡi: Xui!
chụp màn hình mbs news
- NSƯT Ốc Thanh Vân: Thời gian qua, tôi nhận ra mình nhớ nghề rất nhiều. Tôi có 20 năm gắn bó ở sân khấu với nhiều vở diễn khác nhau, cũng có lúc gián đoạn rồi quay trở lại như khi sinh em bé, mùa dịch… Nhưng lần này mọi thứ rất khác. Nó là sự trải nghiệm về cuộc sống mới nên nỗi nhớ nghề trong tôi dữ dội hơn. Tôi đã đếm ngược từng ngày cho chuyến trở về này, để được thăm gia đình, thăm nơi chốn quen thuộc và quay lại sân khấu.
7.49GB
Xem896.84MB
Xem44.4165.29MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
alo789 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
553rikvip download
2024-12-03 22:02:50 twinbet-twin188
562mega millions 12/30/22
2024-12-03 22:02:50 f8bet .com
121xổ số thứ 3
2024-12-03 22:02:50 Khuyến nghị
700asia99
2024-12-03 22:02:50 Khuyến nghị