Cậu tác giả khi ấy đón chuyến xe buýt ngang qua nhà. Người thu tiền xe hỏi đi đâu. Đi là đi thôi, không có ý định đi đâu. Tận cùng hành trình là cái hồ nhân tạo do ngăn dòng chảy một con sông. Hồ mênh mông những chiếc xuồng đang nằm im lìm trên bãi đất bé nhỏ. Cậu học trò cũng lọt thỏm giữa hồ nước bao la. Ta về đâu hỡi ta. Tự nhiên cậu học trò thấy nhớ tới Lý Bạch. Ông tìm trăng đẹp ở gềnh đá ven sông, không thể kìm lòng mà nhảy xuống bắt trăng rồi chết nơi đáy nước. Cậu không là nhà thơ, cậu chỉ có những bài thơ vụn vặt trong cuốn sổ con con ai đọc cũng lắc đầu. Cậu men xuống bờ hồ, trời chiều chưa có trăng để tìm, cũng không có ai cho thuê thuyền ra giữa hồ. Người ta nói thơ cần sự khác biệt, tìm trăng đáy nước có rồi, tìm quên những muộn phiền giữa dòng sông thẳm sâu cũng có rồi. Cậu tìm mặt trời cuối chiều đã là khác chưa. Cần gì ra giữa sông, sát bờ hồ cũng đủ sâu thăm thẳm cho một cuộc đời. Một luồng lấp lánh bạc dạt theo sóng hồ đến sát mấp mé nước chỗ cậu đang đứng. Ánh sáng đến từ những con cá thác lác, cá sơn trương phình và mùi phân hủy xộc vào mũi. Đột nhiên cậu nhớ những cái xác vớt lên từ “cầu xóa nợ” cách nhà 5 cây số, thịt rửa, người trắng bệch…Người ta đâu có nói khi vớt Lý Bạch, Khuất Nguyên lên xác họ thế nào. Thi tiên thì mãi là đẹp. Cậu không phải là thi tiên. Nên dòng sông sẽ lưu dấu cậu như những cái xác trương phình hôi hám nơi “cầu xóa nợ”. Dòng sông hay bất cứ nơi nào cũng không dung chứa cậu.
Xuống tới nhà cóc ngoại thì trời đã sụp tối. Nhà cóc ngoại ở ngay trục lộ chính, xuống xe là tới trước cổng nhà. Nhà có vườn tre bao quanh, với mấy cây dừa. Tôi nhìn thấy mương nước ở bên hông nhà, cũng là nguồn nước sinh hoạt chính: vo gạo, giặt, tắm...
Nhắc đến Long An tôi thấy nhớ huyện Tân Trụ, huyện Thủ Thừa, nhớ Cần Đước, Cần Giuộc, nhớ đến ly cà phê độc đáo, mà mới ngày nào cháu trai rủ tôi đi uống, giờ đã trở thành kí ức. Ly cà phê độc đáo pha chế đặc biệt khác với phong cách của dân Ban Mê. Ở Long An, ngồi quán gọi cà phê sữa đá, chủ quán bưng ra ba ly, một ly đá, một ly sữa đặc, và một ly cà phê pha phin nóng. Chờ từng giọt cà phê cuối cùng rơi xuống ly hẳn, sau đó mới đổ sữa vào, và tự khuấy đều cho hợp khẩu vị, cuối cùng khách tự thêm đá vào và thưởng thức. Khác hẳn với cách pha chế cà phê ở Ban Mê là khi gọi cà phê sữa đá thì chủ quán bưng ra một ly đã có sẵn sữa, cà phê và đá, khách chỉ nêm nếm sao cho hợp vị và ngồi nhâm nhi.
Báo Thanh Niên chân thành cảm ơn tấm lòng của quý bạn đọc.
"Thông thường mỗi bức tranh sẽ được hoàn thành từ 2 - 4 ngày gồm 4 bước chính là phác thảo hình ảnh, lót tranh, đẩy màu cho rõ sáng tối khối và tô nét khối. Khó nhất là lên màu hình khối, vì nếu nhóm không hiểu ý của nhau sẽ vẽ màu không khớp và làm bức tranh không hoàn hảo", Ngọc cho biết.
Tiết lộ về vai chính đầu tiên, Cù Thị Trà cho biết: "Cảnh nào cũng khó nên tôi cố gắng đẩy nhân vật lên để khán giả không bị nhàm. Trong đó, cảnh đấu kiếm vừa áp lực nhưng cũng là cảnh Trà rất thích vì đây là lần đầu tiên có thể tham gia tìm hiểu một môn rất mới mẻ. Tôi vừa xem phim, vừa học hỏi ở các vận động viên thật ngoài đời. Mình xin các bạn ấy kinh nghiệm cũng như tinh thần của kiếm sĩ để đưa vào trong bộ phim, để khán giả thấy được sự chân thật nhất của một vận động viên đấu kiếm".
2.63GB
Xem2.17B
Xem913.94MB
Xem95.64MB
Xem4.99GB
Xem786.35MB
Xem75.5319.54MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
win55 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
365kheo nhà cái
2024-09-16 13:21:41 casino trực tuyến
337sv388 đá gà trực tiếp
2024-09-16 13:21:41 nhà cái uy tín
816missbet
2024-09-16 13:21:41 Khuyến nghị
700ST666
2024-09-16 13:21:41 Khuyến nghị