₫w365
w365-Giai thoại về chuyện lái xe của bầu Đức thì rất nhiều vì hơn 1 thập kỷ đầu tư nông nghiệp, không thể đếm nổi ông đã bao nhiêu lần xuyên rừng, vượt rẫy, trèo đèo lội suối thị sát, kiểm tra việc trồng, chăm sóc, theo dõi cây trái lớn lên từng ngày. Thế nên với bầu Đức, những sự cố lớn nhỏ trên đường đã trở nên quen thuộc, ông không mảy may để tâm. Cũng giống bữa đó, xe ông vẫn dẫn đầu, luồn lách qua những con đường nội bộ đan xen như ô bàn cờ, kiểm soát cánh đồng hơn 3.000 héc ta như người nông dân kiểm soát thửa ruộng của mình. Ông dừng lại bên vườn sầu riêng Musaking, giống sầu riêng đắt nhất thế giới, cười sảng khoái: “Tháng 10 năm sau có trái bói, không phải mang từ Gia Lai sang ăn nữa”. Ông đỗ phịch xe trước cửa nhà máy đóng gói được vườn chuối xanh um bao bọc mà tôi chỉ kịp nhận ra khi đã tới sát gần, bảo “Chuối ở đây Nhật bao tiêu toàn bộ, họ thích ăn chuối có độ dẻo và vị ngọt đậm đà. Thế nên có bao nhiêu, họ lấy bấy nhiêu, trồng không kịp cung cấp”. Ông vun vút lao tới một cái hồ nước lớn, leo thoăn thoắt lên bờ đất ướt nhẹp, tự hào nói với tôi: “Đất này là đất quý, đất hiếm”...
w365-Giai thoại về chuyện lái xe của bầu Đức thì rất nhiều vì hơn 1 thập kỷ đầu tư nông nghiệp, không thể đếm nổi ông đã bao nhiêu lần xuyên rừng, vượt rẫy, trèo đèo lội suối thị sát, kiểm tra việc trồng, chăm sóc, theo dõi cây trái lớn lên từng ngày. Thế nên với bầu Đức, những sự cố lớn nhỏ trên đường đã trở nên quen thuộc, ông không mảy may để tâm. Cũng giống bữa đó, xe ông vẫn dẫn đầu, luồn lách qua những con đường nội bộ đan xen như ô bàn cờ, kiểm soát cánh đồng hơn 3.000 héc ta như người nông dân kiểm soát thửa ruộng của mình. Ông dừng lại bên vườn sầu riêng Musaking, giống sầu riêng đắt nhất thế giới, cười sảng khoái: “Tháng 10 năm sau có trái bói, không phải mang từ Gia Lai sang ăn nữa”. Ông đỗ phịch xe trước cửa nhà máy đóng gói được vườn chuối xanh um bao bọc mà tôi chỉ kịp nhận ra khi đã tới sát gần, bảo “Chuối ở đây Nhật bao tiêu toàn bộ, họ thích ăn chuối có độ dẻo và vị ngọt đậm đà. Thế nên có bao nhiêu, họ lấy bấy nhiêu, trồng không kịp cung cấp”. Ông vun vút lao tới một cái hồ nước lớn, leo thoăn thoắt lên bờ đất ướt nhẹp, tự hào nói với tôi: “Đất này là đất quý, đất hiếm”...