₫w88tntc
w88tntc-Thương ba má, tôi chạy về tìm lại đục trong, nơi bến cũ, bàn chân như mắc cạn giữa dòng sông xưa. Nghe trong xào xạc gió đưa, tiếng rơi thảng thốt khóc mùa cằn khô. Tôi băng đồng nghe rưng rưng đất khóc. Cây lúa trách đời mình nghẹn hạt còn đâu. Bà con đang khát cả một vùng châu thổ sông sâu, tôi đứng đây muốn ôm nước vào lòng mà còn đâu nữa, hạt phù sa giờ se mình làm hạt bụi, nhỏ nhoi. Vườn cây xanh khát nước sắp trơ cành buồn tủi, lặng im nghe: “Cây lúa non chờ từng cơn mưa nhỏ…”. Câu hát vang lên nói thay lòng người khắc khoải chờ mong. Phù sa ơi! Thương nhớ đến vô cùng!
w88tntc-Thương ba má, tôi chạy về tìm lại đục trong, nơi bến cũ, bàn chân như mắc cạn giữa dòng sông xưa. Nghe trong xào xạc gió đưa, tiếng rơi thảng thốt khóc mùa cằn khô. Tôi băng đồng nghe rưng rưng đất khóc. Cây lúa trách đời mình nghẹn hạt còn đâu. Bà con đang khát cả một vùng châu thổ sông sâu, tôi đứng đây muốn ôm nước vào lòng mà còn đâu nữa, hạt phù sa giờ se mình làm hạt bụi, nhỏ nhoi. Vườn cây xanh khát nước sắp trơ cành buồn tủi, lặng im nghe: “Cây lúa non chờ từng cơn mưa nhỏ…”. Câu hát vang lên nói thay lòng người khắc khoải chờ mong. Phù sa ơi! Thương nhớ đến vô cùng!