₫avispa fukuoka
avispa fukuoka-Miền Tây, một vùng đất nên thơ với những con đường hẹp te nhưng giàu mơ mộng. Tà dương buông mình trên những vạt ruộng xanh um, bồng bềnh mây trắng, vấn vương cuối trời. Chú năm, thím sáu quần xăn, nón lá, cần mẫn trên những liếp cây trồng, vun vén vụ mùa, tưới tẩm ước mơ cho mấy đứa nhỏ ở nhà ăn học đến nơi đến chốn. Đường quê, thơm mùi rạ rơm, khói đốt. Đường quê, vọng vang thanh âm hoài cổ. Xa vắng, giọng ca Cẩm Ly mộc mạc: ‘’Đêm dài nghe tiếng vọng cổ buồn. Nức nở vầng trăng khuya cung đàn buông tiếng khóc. Tiếng gõ nhịp song lang ai oán khúc tơ lòng. Như tiếng lòng chim quyên đang đón gió thu về…’’. Lang vang từ nhà tranh vách lá hai tiếng ca vàng trong làng vọng cổ Minh Vương - Lệ Thủy: ‘’Bông lan cánh trắng nhụy vàng. Qua thương cô nàng khéo nướng bánh bông lan. Xe đò lục tỉnh mà thênh thang. Quen hơi nhớ tiếng quá giang tìm dìa…’’. Kẽo cà kẽo kẹt võng đưa, giấc ngủ trẻ con hiền ngoan, trong trẻo theo tiếng ru nằm lòng: “Chiều chiều vịt lội cò bay. Ông voi bẻ mía chạy ngay vô rừng. Vô rừng bứt một sợi mây. Đem về thắt gióng cho nàng đi buôn…”.
avispa fukuoka-Miền Tây, một vùng đất nên thơ với những con đường hẹp te nhưng giàu mơ mộng. Tà dương buông mình trên những vạt ruộng xanh um, bồng bềnh mây trắng, vấn vương cuối trời. Chú năm, thím sáu quần xăn, nón lá, cần mẫn trên những liếp cây trồng, vun vén vụ mùa, tưới tẩm ước mơ cho mấy đứa nhỏ ở nhà ăn học đến nơi đến chốn. Đường quê, thơm mùi rạ rơm, khói đốt. Đường quê, vọng vang thanh âm hoài cổ. Xa vắng, giọng ca Cẩm Ly mộc mạc: ‘’Đêm dài nghe tiếng vọng cổ buồn. Nức nở vầng trăng khuya cung đàn buông tiếng khóc. Tiếng gõ nhịp song lang ai oán khúc tơ lòng. Như tiếng lòng chim quyên đang đón gió thu về…’’. Lang vang từ nhà tranh vách lá hai tiếng ca vàng trong làng vọng cổ Minh Vương - Lệ Thủy: ‘’Bông lan cánh trắng nhụy vàng. Qua thương cô nàng khéo nướng bánh bông lan. Xe đò lục tỉnh mà thênh thang. Quen hơi nhớ tiếng quá giang tìm dìa…’’. Kẽo cà kẽo kẹt võng đưa, giấc ngủ trẻ con hiền ngoan, trong trẻo theo tiếng ru nằm lòng: “Chiều chiều vịt lội cò bay. Ông voi bẻ mía chạy ngay vô rừng. Vô rừng bứt một sợi mây. Đem về thắt gióng cho nàng đi buôn…”.