₫mậu ất bính đinh
mậu ất bính đinh-Sau bao nhiêu năm chen chân giữa dòng đời, ngỡ ra dáng quê sao mà thiêng liêng quá. Dáng quê chỉ là cách gọi của riêng tôi, ngẫm về quê, những hình ảnh từ quê lại thổn thức vọng về... Về nhà cậu chơi vào ngày nước kém, con rạch cạn trơ dòng, chỉ còn luồng lạch đủ cho mấy chiếc vỏ lãi chạy tung toé nước. Xa xa một khúc kinh lại có chiếc cầu khỉ chênh vênh, lắt lẻo. Nước ròng làm cho dáng cầu thêm gầy còm, trơ xương giữa cái nắng trưa gay gắt. Tự nhiên thấy thổn thức, năm nay nước lớn không về thì lấy đâu cá, lươn, chạch, ếch mà giăng câu, lấy đâu cá linh nấu bông điên điển, lấy đâu hạt phù sa bồi đắp cho thân lúa, lấy đâu đất mới đắp lên những thân hoa màu, thân cây ăn quả. Người miền nào sợ lũ chứ người miền Tây không sợ lũ, nước lớn hay nước ròng đều có giá trị hết, không có nước lớn, không có lũ thì làm sao gọi là miền Cửu Long sông nước được cơ chứ.
mậu ất bính đinh-Sau bao nhiêu năm chen chân giữa dòng đời, ngỡ ra dáng quê sao mà thiêng liêng quá. Dáng quê chỉ là cách gọi của riêng tôi, ngẫm về quê, những hình ảnh từ quê lại thổn thức vọng về... Về nhà cậu chơi vào ngày nước kém, con rạch cạn trơ dòng, chỉ còn luồng lạch đủ cho mấy chiếc vỏ lãi chạy tung toé nước. Xa xa một khúc kinh lại có chiếc cầu khỉ chênh vênh, lắt lẻo. Nước ròng làm cho dáng cầu thêm gầy còm, trơ xương giữa cái nắng trưa gay gắt. Tự nhiên thấy thổn thức, năm nay nước lớn không về thì lấy đâu cá, lươn, chạch, ếch mà giăng câu, lấy đâu cá linh nấu bông điên điển, lấy đâu hạt phù sa bồi đắp cho thân lúa, lấy đâu đất mới đắp lên những thân hoa màu, thân cây ăn quả. Người miền nào sợ lũ chứ người miền Tây không sợ lũ, nước lớn hay nước ròng đều có giá trị hết, không có nước lớn, không có lũ thì làm sao gọi là miền Cửu Long sông nước được cơ chứ.