Tranh minh họa trang phục người Ai Cập thời cổ đại
Khu ẩm thực trong Ngày hội người Bình Định lần thứ 8 năm nay có nhiều gian hàng chuyên các món đặc sản trứ danh như: gié bò Tây Sơn, bánh xèo tôm nhảy, nem chả Chợ Huyện, bánh hỏi lòng heo, bún rạm, chả ram tôm đất, bánh ít lá gai, bánh cuốn, chim mía, bò lụi, bánh canh, đặc sản rượu Bàu Đá…
Được biết The Force Gaming đang có những khuyến mãi mừng khai trương kéo dài cho đến hết tháng 11. Đến với The Force Gaming & Coffee, những trận đại chiến khốc liệt xuyên thiên hà sẽ nằm vỏn vẹn trong lòng bàn tay game thủ. Ánh sáng hay bóng tối, cuộc đối đầu này sẽ còn kéo dài đến mãi ngàn năm...
Nhà tôi cách thị trấn hơn 10 cây số. Trong ký ức tôi mãi nhớ về chuyến đi coi đua ghe ngo cùng các bạn vào năm học lớp 10 của mình. Thời đó, bạn bè cùng lớp rủ nhau đạp xe một khoảng đường dài để ra thị trấn chơi. Dẫu đường có xa nhưng chúng tôi vẫn đều náo nức đi. Bây giờ, đường đi thuận tiện, xe máy cũng có nhưng để có được những đứa bạn đi chơi đua cùng thì thật là khó. Tháng 10 âm lịch cũng gần đến, lòng tôi lại ngập tràn nỗi nhớ về ký ức của ngày xưa.
Làng Phù Vân quê tôi là một làng lớn nằm sát dòng sông Thao. Bố tôi bảo ngày xưa làng ở ngoài đê, rồi biến động của trời đất, mỗi năm sông liếm đi một ít. Bao nhiêu đình chùa miếu điện lăn tùm xuống sông cả. Sau phải chạy vào trong đê. Mùa lũ, cả làng bám chặt con đê như đàn kiến ôm lấy cây củi rều chập chồi giữa sóng nước. Một năm lụt to, ông ôm tôi vào lòng than thở: “Cái đất nào có tên chữ là “Phù” y như vất vả chìm nổi. Không giặc giã thiên tai thì số phận cũng lật đật chẳng ra gì. Loạn lạc còn biết cụm dựa vào nhau, nhưng yên hàn lại dễ sinh lòng khác…”. Chả biết có phải thế không nhưng lịch sử làng tôi được các cụ chép lại thì ghê gớm lắm. Trên địa đồ thời Hồng Đức, làng tôi như cái túi mật bám theo thẻo trên lưỡi nước ngầu đỏ. Một lần bị tru di tam tộc mười tám dòng họ những người làm quan trong triều. Hai lần giặc Pháp đốt làng, rồi đến Nhật chiếm... Năm nào nước lên to quá, làng tôi là chỗ phá đê để cứu vùng khác... Đất thì thế, còn người cũng lắm phen “lên voi xuống chó”. Thuở xưa làng có nhiều người đỗ đạt, có bà Cả Vàng cầm quân chống giặc ngoại xâm được phong cấp tướng. Nhưng sau cái nạn tru di, bị yểm long mạch thế nào con cháu cứ đụt dần. Mấy trăm năm liền không một ai vượt qua được câu “học trò thủng đít”. Sau cách mạng, dân làng cũng tiền lưng gạo góp đón thầy, mở trường. Nhưng bao nhiêu trò thì có bấy nhiêu viên đá ong để thầy phạt vì học dốt. Trò dốt phải trật quần ra quỳ gối trên đá ong cho thầy đánh. Đánh mãi mỏi tay, thầy lắc đầu đeo bị bỏ trường. Cho đến tận thời kỳ chống Mỹ làng tôi vẫn không có ai vượt qua được cái lớp bảy.
Hy vọng câu chuyện về chú Hiệp sẽ khắc ghi trong ký ức đẹp đẽ của các em mãi về sau, và hy vọng các em lại tiếp tục thay chú duy trì mái ấm, giúp đỡ nhiều hoàn cảnh đặc biệt hơn. Có lẽ điều chú Hiệp mong mỏi nhất vẫn chỉ là các em cũng sẽ lớn lên, trưởng thành, sống tử tế, chân thành và hạnh phúc. Bài viết này không chỉ là một bài dự thi mà tôi rất muốn gửi lời cảm ơn và tri ân với phép màu mà "ông Bụt" – chú Hiệp đã mang đến cho các em có hoàn cảnh đặc biệt, giúp một cuộc đời ở cuối đường hầm tìm thấy ánh sáng và niềm tin vào những điều tươi đẹp vẫn luôn tồn tại.
9.16GB
Xem5.25B
Xem698.68MB
Xem95.64MB
Xem7.57GB
Xem914.63MB
Xem14.5486.77MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
179bet com khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
946xổ số sớm
2025-04-18 23:15:50 566bet
836trực tiếp bóng đá trận brazil hôm nay
2025-04-18 23:15:50 qqlive
518go88 bin
2025-04-18 23:15:50 Khuyến nghị
700lotto 5/39 taiwan
2025-04-18 23:15:50 Khuyến nghị