₫rikvip đăng nhập
rikvip đăng nhập-Tôi không hiểu bằng cách nào mà anh Kim Tuấn lại viết được giai điệu của Biển cạn một mạch từ đầu đến hết bài như thể một con sóng từ khi mới hình thành, từ từ cuộn trào, dâng cao rồi cuối cùng kết thúc khi tràn vào bờ một cách không thể tách rời đến vậy. Cảm giác như Biển cạn có một giai điệu không thể chia cắt thành đoạn được, mà cứ cuốn, cứ cuốn và đưa ta đến đỉnh của con sóng cảm xúc rồi tan biến khi xô vào bờ cát. Có thể nào là nỗi lòng và câu chuyện của riêng anh chăng? Vì nó mang một vẻ đẹp chân thật tự lòng, đến nỗi một cô bé mới mười tám tuổi khi nghe Biển cạn đã không cầm lòng được trước một tình yêu quá mãnh liệt nhưng lại thật nhỏ bé, vô vọng trước cuộc đời đầy ảo vọng như con sóng lớn chồm lên rồi vỡ tan:
rikvip đăng nhập-Tôi không hiểu bằng cách nào mà anh Kim Tuấn lại viết được giai điệu của Biển cạn một mạch từ đầu đến hết bài như thể một con sóng từ khi mới hình thành, từ từ cuộn trào, dâng cao rồi cuối cùng kết thúc khi tràn vào bờ một cách không thể tách rời đến vậy. Cảm giác như Biển cạn có một giai điệu không thể chia cắt thành đoạn được, mà cứ cuốn, cứ cuốn và đưa ta đến đỉnh của con sóng cảm xúc rồi tan biến khi xô vào bờ cát. Có thể nào là nỗi lòng và câu chuyện của riêng anh chăng? Vì nó mang một vẻ đẹp chân thật tự lòng, đến nỗi một cô bé mới mười tám tuổi khi nghe Biển cạn đã không cầm lòng được trước một tình yêu quá mãnh liệt nhưng lại thật nhỏ bé, vô vọng trước cuộc đời đầy ảo vọng như con sóng lớn chồm lên rồi vỡ tan: