₫alo789
alo789- "Năm 1995, tôi đang chăm sóc một người bạn trong Bệnh viện Chợ Rẫy, vô tình chứng kiến người nhà của bệnh nhân cấp cứu chạy đôn chạy đáo đi xin máu. Thấy cảnh đó tôi rất muốn cho máu nhưng vì sợ kim tiêm và sợ ảnh hưởng đến sức khỏe nên tôi đã lẳng lặng ra về. Đêm về, tôi trằn trọc không ngủ nổi. Hình ảnh về nạn nhân nằm chờ máu cấp cứu, còn người nhà nạn nhân như ngồi trên đống lửa làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Nạn nhân sẽ ra sao nếu như không tìm được nguồn máu cấp cứu? Nếu mình hiến chỉ bị chích nhẹ một chút có thể cứu được người, còn nạn nhân đang đối mặt với tử thần, tại sao mình lại thờ ơ như vậy?", anh Dư xúc động nhớ lại.
alo789- "Năm 1995, tôi đang chăm sóc một người bạn trong Bệnh viện Chợ Rẫy, vô tình chứng kiến người nhà của bệnh nhân cấp cứu chạy đôn chạy đáo đi xin máu. Thấy cảnh đó tôi rất muốn cho máu nhưng vì sợ kim tiêm và sợ ảnh hưởng đến sức khỏe nên tôi đã lẳng lặng ra về. Đêm về, tôi trằn trọc không ngủ nổi. Hình ảnh về nạn nhân nằm chờ máu cấp cứu, còn người nhà nạn nhân như ngồi trên đống lửa làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Nạn nhân sẽ ra sao nếu như không tìm được nguồn máu cấp cứu? Nếu mình hiến chỉ bị chích nhẹ một chút có thể cứu được người, còn nạn nhân đang đối mặt với tử thần, tại sao mình lại thờ ơ như vậy?", anh Dư xúc động nhớ lại.