₫m five88
m five88-Tâm thức của người Việt thuở ấy không việc làm ăn gì bằng nghề nông. Ý của con người lúc đó, “Trăm nghề, không gì bằng nghề nông”. Vốn sớm về với vùng hoang địa, nên người Việt mình có rất nhiều kinh nghiệm về làm ruộng ngập nước. Cây phản ngày ấy là quan trọng nhất với con người ngày ấy vì đa số là đất hoang. Làm ruộng cực có cực thiệt, cực công nhưng cũng dễ làm ra cái ăn, chỉ cần phát cỏ và đốt cỏ rồi gieo hạt là có cái ăn. Gần như không ai có ý nghĩ làm ăn kéo dài. Chỉ có sau này, khi đất đâu yên bề đó, đã thuộc, con người mới nghĩ làm ăn thâm canh. Giống lúa gì tên nghe lạ hoắc, ngộ hết biết, Xom Mà Ca. Giống lúa từ lúc gieo đến lúc trổ bông là bốn tháng. Đa số giống lúa miệt ấy, ngày ấy là giống cao giàn, đứng ở ruộng gié lúa cao ngang ngực người làm lúa. Nên người gặt phải gặt với “vòng gặt”. Người Việt thấy người Khmer làm thấy được nên làm theo. Đưng, lát dày ken, như nhờ vậy mà tụi nhỏ có cớ lội ruộng, ngẫm ngợi cũng tốt, lội cho quen nước quen cái để sau này quen dần đi cái mần ruộng cực. Cái nữa là chuyện đời người lắm lúc đâu theo ý mình, vì biết đâu cả đời tụi nhỏ lại gắn bệt với chân bùn hổng chừng.
m five88-Tâm thức của người Việt thuở ấy không việc làm ăn gì bằng nghề nông. Ý của con người lúc đó, “Trăm nghề, không gì bằng nghề nông”. Vốn sớm về với vùng hoang địa, nên người Việt mình có rất nhiều kinh nghiệm về làm ruộng ngập nước. Cây phản ngày ấy là quan trọng nhất với con người ngày ấy vì đa số là đất hoang. Làm ruộng cực có cực thiệt, cực công nhưng cũng dễ làm ra cái ăn, chỉ cần phát cỏ và đốt cỏ rồi gieo hạt là có cái ăn. Gần như không ai có ý nghĩ làm ăn kéo dài. Chỉ có sau này, khi đất đâu yên bề đó, đã thuộc, con người mới nghĩ làm ăn thâm canh. Giống lúa gì tên nghe lạ hoắc, ngộ hết biết, Xom Mà Ca. Giống lúa từ lúc gieo đến lúc trổ bông là bốn tháng. Đa số giống lúa miệt ấy, ngày ấy là giống cao giàn, đứng ở ruộng gié lúa cao ngang ngực người làm lúa. Nên người gặt phải gặt với “vòng gặt”. Người Việt thấy người Khmer làm thấy được nên làm theo. Đưng, lát dày ken, như nhờ vậy mà tụi nhỏ có cớ lội ruộng, ngẫm ngợi cũng tốt, lội cho quen nước quen cái để sau này quen dần đi cái mần ruộng cực. Cái nữa là chuyện đời người lắm lúc đâu theo ý mình, vì biết đâu cả đời tụi nhỏ lại gắn bệt với chân bùn hổng chừng.