₫kwin
kwin-Bầu Đức vẫn nhoay nhoáy bấm chiếc máy tính cũ mèm lôi ra từ trong túi áo cho các nhà đầu tư thấy bài toán lợi nhuận từ heo ăn chuối trong cái se se lạnh của cao nguyên Bolaven những ngày cuối tháng 7. Chiếc máy tính casio bạc phếch là “vật bất ly thân” của doanh nhân đã từng giàu nhất trên sàn chứng khoán Việt Nam năm 2019. Bất cứ lúc nào cần, ông lại rút ra nhân chia cộng trừ, chìa kết quả cho mọi người coi, đút máy lại vào túi áo và cười sảng khoái. Bầu Đức bảo, làm bất cứ việc gì ông cũng tự tính toán giá thành, giá bán, chi phí, khấu hao... nếu thấy hiệu quả là triển khai hàng loạt. “Nhiều người hỏi tôi sao không thuê chuyên gia giỏi về tham mưu, nhưng đó là sự nghiệp của mình, mình phải tự tính trước đã. Những lúc tính chưa ra đang ngủ bài toán vẫn chập chờn trong đầu, tỉnh dậy thì việc đầu tiên là với ngay cái máy tính để ở đầu giường nhân chia cộng trừ. Ai chê tôi chịu, nhưng kiểu của tôi là thế”, bầu Đức cười lớn. Cũng như ông giải thích cái sự tự lái xe băng rừng, vượt suối thăm vườn: “Làm nông nghiệp mà không biết đường đi, không biết chỗ, không biết nghiệp vụ, nói sao nghe vậy thì chết luôn. Phải nắm hết đường đi lối lại, diễn biến, quy trình... và kiểm tra thường xuyên xem nuôi, trồng có đúng kỹ thuật, chất lượng, tiêu chuẩn hay không. Thế nên tôi đi thăm vườn gần như hằng ngày. Tài xế cũng không thể biết đường bằng tôi”. Rồi ông chỉ tay vào cánh đồng chuối xanh rì trước mắt, tự đắc: “Làm gì có vườn chuối nào như thế này. Làm việc mà không ai làm được mới sướng. Tôi dám tự tin là người ta có tiền cũng không làm được như vậy”.
kwin-Bầu Đức vẫn nhoay nhoáy bấm chiếc máy tính cũ mèm lôi ra từ trong túi áo cho các nhà đầu tư thấy bài toán lợi nhuận từ heo ăn chuối trong cái se se lạnh của cao nguyên Bolaven những ngày cuối tháng 7. Chiếc máy tính casio bạc phếch là “vật bất ly thân” của doanh nhân đã từng giàu nhất trên sàn chứng khoán Việt Nam năm 2019. Bất cứ lúc nào cần, ông lại rút ra nhân chia cộng trừ, chìa kết quả cho mọi người coi, đút máy lại vào túi áo và cười sảng khoái. Bầu Đức bảo, làm bất cứ việc gì ông cũng tự tính toán giá thành, giá bán, chi phí, khấu hao... nếu thấy hiệu quả là triển khai hàng loạt. “Nhiều người hỏi tôi sao không thuê chuyên gia giỏi về tham mưu, nhưng đó là sự nghiệp của mình, mình phải tự tính trước đã. Những lúc tính chưa ra đang ngủ bài toán vẫn chập chờn trong đầu, tỉnh dậy thì việc đầu tiên là với ngay cái máy tính để ở đầu giường nhân chia cộng trừ. Ai chê tôi chịu, nhưng kiểu của tôi là thế”, bầu Đức cười lớn. Cũng như ông giải thích cái sự tự lái xe băng rừng, vượt suối thăm vườn: “Làm nông nghiệp mà không biết đường đi, không biết chỗ, không biết nghiệp vụ, nói sao nghe vậy thì chết luôn. Phải nắm hết đường đi lối lại, diễn biến, quy trình... và kiểm tra thường xuyên xem nuôi, trồng có đúng kỹ thuật, chất lượng, tiêu chuẩn hay không. Thế nên tôi đi thăm vườn gần như hằng ngày. Tài xế cũng không thể biết đường bằng tôi”. Rồi ông chỉ tay vào cánh đồng chuối xanh rì trước mắt, tự đắc: “Làm gì có vườn chuối nào như thế này. Làm việc mà không ai làm được mới sướng. Tôi dám tự tin là người ta có tiền cũng không làm được như vậy”.