Từ những ngày hè ở Hậu Giang, sau này chúng tôi lại được về tình nguyện ở nhiều vùng quê khác miền Tây trong dịp hè như Kiên Giang, Bến Tre, Vĩnh Long, Trà Vinh… Trong những ngày dãi nắng dầm mưa đó, chúng tôi vẫn cảm nhận vẹn nguyên tình cảm không phai đi theo năm tháng, dù ở một mảnh đất phù sa khác. Chúng tôi cũng ghi sâu trong tâm trí một kỷ vật rất đỗi thân quen mỗi khi nhắc về bà con miền Tây, đó là chiếc khăn rằn. Ngày chúng tôi lên đường tình nguyện, ai cũng có chiếc khăn rằn. Ngày chúng tôi về miền Tây, chiếc khăn đã cho chúng tôi hiểu thế nào là câu chuyện tình người. Chiếc khăn lau đi giọt mồ hôi mỗi khi ra đồng, chiếc khăn để diễn hoạt cảnh văn nghệ, chiếc khăn để gói ghém trái chanh, trái ổi bà con cho mang về, và cũng chính chiếc khăn đó, đã lau đi dòng nước mắt cho các em thơ và của chính mình. Cứ mỗi lần như thế, chiếc khăn thấm đẫm như đậm thêm một màu, màu kỷ niệm, màu ân tình. Đó cũng chính là kỷ vật nhắc nhớ về nghĩa tình miền Tây và nét đẹp chất phác, hồn hậu – một nét đẹp không gương lược, một nét đẹp không hào nhoáng, cao sang mà lại chất chứa trong đó cái nghĩa, cái tình của bà con quê hương sông nước.
Ngôi nhà của ông Trần Dũng (tại thôn Thành Trung, xã Quảng Thành) là một trong những hộ bị thiệt hại nặng nề. Toàn bộ phần mái nhà đã bị cơn lốc đánh bay, mọi đồ dùng trong gia đình ướt hết.
Món cá hồi chấm hồng ăn cùng với tôm được trang trí cầu kỳ
Phần Lật mặt đầu tiên ra rạp năm 2015. Kể từ đó, các phần tiếp theo - đều do Lý Hải đạo diễn - lần lượt vượt doanh thu phòng vé của phần trước.
Trong ký ức của tôi, đứa nhỏ 5, 6 tuổi thường được A Má đưa đi chợ hồi đó, có bà bán gia vị ngoài chợ cũng là người Tàu, đầu tóc tém bạc như cước, bà ngồi trên cái sạp thiết lớn bán đủ loại gia vị mà hình như ngon nhất là cà ri. Tôi thấy người ta mua nhiều lắm có người mua gởi lên Sài Gòn nữa; gần đó là sạp trầu cau mà mỗi lần có cúng kiến hay đám giỗ người ta hay đặt, A Má tui thường tới đó mua cau mỗi lần cần xây mâm trầu, rồi có bà bán bánh tét, bánh ú tên Chu bà này bán ngon lắm bây giờ thì không biết còn không. Vô tới trong nhà lồng thì nóng lắm do chợ chủ yếu lợp bằng thiếc, có kê thêm vài tấm lấy sáng, dưới sàn chợ thì ẩm ướt hơi trơn nên đi phải cẩn thận, bên trong bán rất nhiều thứ phân khu vực cũng khá đa dạng, do lúc đó còn nhỏ nên tôi chỉ nhớ mỗi chỗ bán vải và bán giày dép là nhiều nhất thôi. Mà tôi nhớ chỗ đó cũng phải, vì hồi xưa không có quần áo may sẵn nên mỗi lần nhập học là mẹ dẫn tôi vô đó lựa vải để về may đồ cho kịp học, hay mỗi khi dép mà bị mất thì được cha dẫn vô tới chợ mua dép của bà thím quen nên tôi nhớ lắm. Mà ngộ là tôi đi học bị mất dép hoài mà không hiểu tại sao.
Nhiệm vụ của Hoàng là mở cửa sới bạc, kiểm tra khách ra - vào cũng như chuẩn bị đồ ăn, thức uống và đáp ứng mọi nhu cầu của con bạc. Khách ra vào sới bạc đều là người quen biết, phải liên lạc trước và biết được ám hiệu do các nghi can ngầm đặt ra. Chỉ cần có người xuất hiện, không làm đúng theo quy định ngay lập tức bị đuổi đi.
6.61GB
Xem3.83B
Xem355.17MB
Xem95.64MB
Xem1.43GB
Xem748.56MB
Xem17.6358.39MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
xoilac 8xbet khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
737zalv
2025-04-11 20:05:48 soi kèo tài xỉu world cup
141w365
2025-04-11 20:05:48 Cách đổi vé số trúng độc đắc
465tại trang cá cược bóng đá
2025-04-11 20:05:48 Khuyến nghị
700nhập code zingplay mậu binh
2025-04-11 20:05:48 Khuyến nghị