Trong số đó, có chị Nhung (ngụ Q.7) dẫn theo 2 con trai Tiến Anh (9 tuổi) và Justin (6 tuổi) đến tham dự sự kiện. Chị Nhung cho biết mình biết tới sự kiện thông qua mạng xã hội, vì gần nhà và cuối tuần có thời gian nên cả gia đình đến đây, hy vọng con có thêm trải nghiệm về bầu trời đêm cùng các anh chị, cô chú.
Tôi vẫn còn nhớ những ngày tháng nghèo khổ ấy, đó là những hôm nhà hết dầu lửa hoặc nước mắm mẹ hay kêu tôi đạp xe lên tiệm của ông Ba để mua về xài, ngặt nỗi nói là mua nhưng chẳng bao giờ trả tiền, nói ngắn gọn là đi mua thiếu, mỗi lần thấy mặt tôi bước vô tiệm là ông Ba hỏi trước, “mày mua có trả tiền hông đó”, lúc đó tôi xấu hổ muốn độn thổ luôn, rồi cũng ráng trả lời lí nhí như muốn năn nỉ, “ông ráng cho mẹ con thiếu ít bữa, khi nào bán dừa có tiền mẹ con đem lên trả cho ông”, lúc đó thấy mặt tôi bi kịch quá nên ổng cũng xiêu lòng mà bán, ở quê là vậy, dù trong lòng không vui nhưng vẫn bán vì tình làng nghĩa xóm, tuy nhiên ổng cũng không quên nhắc nhẹ “nhớ nói mẹ mày có tiền là đem lên trả cho tao đó nghen, để tao còn có tiền đi bổ đồ về bán thiếu cho mày tiếp”, trời đất ơi, nghe tới đó mà tôi không biết giấu cái mặt đi đâu cho đỡ mắc cỡ, chỉ biết dạ dạ rồi vọt về cho lẹ.
Từ nhỏ Nhớ và Mãi là những đứa trẻ bất hạnh, thiếu vắng tình yêu thương của gia đình. Hai đứa trẻ mồ côi được người phụ nữ miền Tây Nam bộ không chồng không con, lặn lội lên Đà Lạt tìm kế sinh nhai nhận cưu mang. Cũng hơn hai mươi năm sống trên mảnh đất này, trải qua bao nhiêu công việc và những lần đi làm từ thiện, bà thấy hai đứa trẻ này có hoàn cảnh đáng thương nhất nên nhận về nuôi. Hai đứa cũng không phải chị em ruột nhưng được người đàn bà hiền từ ấy đưa về chăm sóc nên gắn bó với nhau như ruột thịt. Một mình lam lũ nuôi hai đứa con bệnh tật, bà chấp nhận bán đi những tài sản vốn có để chữa bệnh cho các con. Nhưng chưa bao giờ bà than thở vì bà mãn nguyện với những gì mình làm. Căn nhà nhỏ tạm bợ trên đồi là tài sản duy nhất còn sót lại cho mẹ con bà trú mưa trú nắng. Đối với bà hiện tại, mọi vật chất có được không thể sánh bằng hai đứa con gái nuôi.
Đấy cũng là lần thả diều cuối cùng trên cánh đồng mà tuổi thơ tôi được đắm mình trong đó. Tôi còn nhớ sau khi diều chúng tôi bị đứt dây bay mất, tôi và thằng Hiếu thất thểu ra về. Gió dìu dặt như năn nỉ chúng tôi ở lại thêm chút nữa nhưng ở lại để nghe tiếng cười của tụi thằng Bụng và thằng Dạ thì thà về sớm còn sướng hơn. Sau này khi nghĩ lại, tôi thấy mình đã lầm vì không thể tìm lại buổi thả diều như thế thêm một lần nào nữa, việc học và công việc về sau đã đẩy tôi trôi đi rất xa vùng tuổi thơ êm ấm của mình.
Không một chủ xe nào muốn nhận lại chiếc xe của mình với nội thất ám mùi, hãy giữ gìn xe tốt nhất có thể khi mượn xe.
Minh họa thành quả nghiên cứu của nhóm
4.76GB
Xem3.51B
Xem746.21MB
Xem95.64MB
Xem2.23GB
Xem272.79MB
Xem84.2922.85MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
6 xị khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
878trực tiếp bóng anh
2025-01-21 19:58:11 trực tiếp cầu lông trung quốc mở rộng
345đá gà thomo 7 4 2023
2025-01-21 19:58:11 sv388 gà đòn thomo
259vé số hồ chí minh
2025-01-21 19:58:11 Khuyến nghị
700alo789
2025-01-21 19:58:11 Khuyến nghị