₫nổ hũ 52 vin
nổ hũ 52 vin-Sau này lớn lên đi làm ở chung ký túc xá với tôi là một cô bé miền Tây cao ráo, dễ thương, giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào trong trẻo như tiếng ca của con chim sáo hồi nhỏ tôi nuôi. Dạo đó mỗi lần nó nghỉ phép về quê lại khệ nệ lên bao nhiêu là thứ, nào là nước màu thắng đường bà ngoại làm đưa lên để hai đứa kho thịt cho ngon, cho đẹp, rồi nào là bánh da bò, cóc ổi xoài đủ thứ nhưng tôi thích nhất vẫn là mắm còng Gò Đông, nghe bảo đâu đó là đặc sản của Tiền Giang quê hương nó. Bữa cơm của những người công nhân nghèo với mắm Gò Công được bỏ thêm một chút ít đường, ớt, chanh, rồi còn cả những con tôm càng xanh được đóng gói kỹ càng trong thùng xốp khi mở ra vẫn còn thoang thoảng mùi ngai ngái của bùn đất đưa đi rửa thật sạch, xẻ đôi ra ướp nước mắm tỏi ớt thêm chút hạt tiêu xay nữa nướng lên cứ phải gọi là mĩ vị nhân gian. Đến tận bây giờ mấy năm đã đi qua mỗi khi nghĩ lại vẫn còn chép miệng thòm thèm.
nổ hũ 52 vin-Sau này lớn lên đi làm ở chung ký túc xá với tôi là một cô bé miền Tây cao ráo, dễ thương, giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào trong trẻo như tiếng ca của con chim sáo hồi nhỏ tôi nuôi. Dạo đó mỗi lần nó nghỉ phép về quê lại khệ nệ lên bao nhiêu là thứ, nào là nước màu thắng đường bà ngoại làm đưa lên để hai đứa kho thịt cho ngon, cho đẹp, rồi nào là bánh da bò, cóc ổi xoài đủ thứ nhưng tôi thích nhất vẫn là mắm còng Gò Đông, nghe bảo đâu đó là đặc sản của Tiền Giang quê hương nó. Bữa cơm của những người công nhân nghèo với mắm Gò Công được bỏ thêm một chút ít đường, ớt, chanh, rồi còn cả những con tôm càng xanh được đóng gói kỹ càng trong thùng xốp khi mở ra vẫn còn thoang thoảng mùi ngai ngái của bùn đất đưa đi rửa thật sạch, xẻ đôi ra ướp nước mắm tỏi ớt thêm chút hạt tiêu xay nữa nướng lên cứ phải gọi là mĩ vị nhân gian. Đến tận bây giờ mấy năm đã đi qua mỗi khi nghĩ lại vẫn còn chép miệng thòm thèm.