- Lúc đầu tôi cũng khó chịu. Vì nhiều lúc chuyện của tôi mà tôi còn không biết, sao mà người khác lại biết hay quá vậy (cười). Tức là sẽ có những câu chuyện người khác thêu dệt ra. Lúc đầu tôi cũng bực, nhưng sau một quãng thời gian, tôi thấy mình khó chịu hay giải thích làm gì cho mệt. Vì càng giải thích, mọi người sẽ càng khơi gợi nhiều hơn. Có lần tôi đi cùng một người bạn vào cửa hàng xe đạp, lại có tin đồn rằng: “Tôi mới thấy ông Đạt đi cùng một bà nào vào cửa hàng xe đạp, ông ấy chỉ vào hai chiếc xe rồi đi ra, để bà kia trả tiền”. Tôi mới vào bình luận rằng: “Rồi cái bà đó đâu? Đến giờ vẫn chưa thấy 2 chiếc xe đạp đó nữa”. Tôi nghĩ rằng việc bị mọi người thêu dệt thì lúc nào cũng sẽ gặp, quan trọng là mình có hay không.
Chạy xe theo những con đường dọc bờ sông mát rượi. Dưới kênh, rạch lúc nước cạn, bạn sẽ gặp nhiều người đang chăm chỉ mò bắt ốc, hến, chang chang… Có thể, hồi ở dưới quê, lúc còn là những cậu bé, cô bé da sạm nắng, tóc cháy râu ngô, bạn đã từng đi bắt chang chang về cho bà ngoại, hoặc chị, mẹ nấu canh, hay kho khô, xào giá hẹ… Xách rổ, mặc áo bà ba cũ, đầu vấn khăn rằn, ta đi với mấy đứa em hoặc cháu, nhảy xuống mương, rạch, xúc hến, chang chang. Khi khám phá ra được “luồng” (thường ở mương có nhiều lá rụng, mục nát), bạn sẽ thích thú, “sung” lên y hệt như thuở còn là những em bé quê chơn chất, chưa hề biết chơi game hoặc sử dụng net, điện thoại 3G, thời trang “khủng”…
Mới đây, Song Il Gook gây chú ý khi cùng ba con trai (sinh ba) là Daehan, Minguk, Manse (12 tuổi) xuất hiện trong chương trình You Quiz On The Block. Nam diễn viên tâm sự rằng kể từ bộ phim Jang Yeong Sil (2016), anh không tham gia tác phẩm điện ảnh hay truyền hình nào thậm chí không dự sự kiện mà dành thời gian chăm sóc ba con trai, chăm lo gia đình.
Ngày ấy, miền Tây còn nghèo, cây cầu khỉ đã chung tình với mảnh đất quê hương, quen thuộc với người dân nông thôn, khi chân bước lên cầu khỉ mọi người dường như đã quen với “nhịp lắc”, và cái gập ghềnh ấy đã đi vào thơ ca. Thế nên mới có tiếng hát êm đềm của mẹ ru con: “Ví dầu cầu ván đóng đinh. Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi. Khó đi mẹ dắt con đi. Con đi trường học, mẹ đi trường đời”. Trường học hay trường đời cũng đều gắn bó với cây cầu đơn sơ, mới chập chững bước lên là lại rớt lên rớt xuống. Đó là lý do vì sao mấy đứa trẻ chúng tôi cặp, sách luôn bỏ bọc nilon và cột chặt miệng. Có lỡ rớt tõm xuống sông Cửu Long, có ướt sũng như chuột thì vẫn cười hề hề, vẫn lên lớp học bài được, ngồi dăm tiết quần áo lại khô rang ấy mà.
Cạnh đó, chi phí đầu tư ban đầu quá cao. Việc thực hành ESG đòi hỏi phải đầu tư vào máy móc, công nghệ, thiết bị năng lượng… Tất cả đều là các hệ thống phức tạp, đòi hỏi nhiều vốn, phải tính toán tỷ lệ hoàn vốn đầu tư, mất nhiều thời gian trước khi đi vào vận hành…
Tôi nghĩ rằng, dù cuộc sống của chúng ta thật khó có thể hoàn toàn không dùng tới điện, nhưng chí ít, mỗi chúng ta đều có thể giảm thiểu nhu cầu sử dụng điện của bản thân. Góp gió thành bão, mỗi việc nhỏ nhặt hàng ngày được thực hiện bởi nhiều người sẽ tiết kiệm được một lượng điện khổng lồ, để từ đó không phát sinh thêm quá nhiều nhu cầu xây những con đập thủy điện hay những nhà máy điện trong tương lai.
4.49GB
Xem913.87MB
Xem78.9156.74MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
xem kết quả xổ số ngày hôm nay khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
325trực tiếp tennis china open
2025-01-14 16:45:38 xì dách online miễn phí
772789club life
2025-01-14 16:45:38 số đề người chết
278nhatvip cho iphone
2025-01-14 16:45:38 Khuyến nghị
700vietlott dò sao
2025-01-14 16:45:38 Khuyến nghị