₫lo gan *
lo gan *-Văn bản 2: Trong hàng trăm tác phẩm dự thi "Sống đẹp" mùa ba với chủ đề : "Trái tim yêu, bàn tay ấm", nhiều vô cùng như bài viết lay động, những câu chuyện giàu nghị lực của những người thiếu may mắn nhưng luôn chọn cách sống " Vươn về phía mặt trời". Đó là nhân vật Lê Thị Linh dù bị bệnh xương thủy tinh nhưng vẫn tự học chữ, viết văn, làm thơ, xuất bản sách, tự học nghề làm hoa giấy, tranh giấy, thiệp giấy chia sẻ yêu thương đến với những phận đời kém may mắn khác; để biến "Từ không thể thành có thể" là anh Nguyễn Trung Hậu, một người luôn gắn nhãn "không thể", không thể đi lại như mọi người, không thể đi học, không thể mở công ty ... giờ đây, trên chiếc xe lăn, anh không chỉ là nhà sáng lập Ngồi Cafe, là chủ một trung tâm Anh ngữ, mà anh còn hỗ trợ giáo dục và sinh kế bền vững cho người khuyết tật. May mắn thay, những chân dung sống đẹp như những ngọn lửa bền bỉ tỏa sáng, như những bông hoa âm thầm tỏa hương sắc, lên tiếng cho cái đẹp và cho những giá trị sâu thẳm, vững bền.
lo gan *-Văn bản 2: Trong hàng trăm tác phẩm dự thi "Sống đẹp" mùa ba với chủ đề : "Trái tim yêu, bàn tay ấm", nhiều vô cùng như bài viết lay động, những câu chuyện giàu nghị lực của những người thiếu may mắn nhưng luôn chọn cách sống " Vươn về phía mặt trời". Đó là nhân vật Lê Thị Linh dù bị bệnh xương thủy tinh nhưng vẫn tự học chữ, viết văn, làm thơ, xuất bản sách, tự học nghề làm hoa giấy, tranh giấy, thiệp giấy chia sẻ yêu thương đến với những phận đời kém may mắn khác; để biến "Từ không thể thành có thể" là anh Nguyễn Trung Hậu, một người luôn gắn nhãn "không thể", không thể đi lại như mọi người, không thể đi học, không thể mở công ty ... giờ đây, trên chiếc xe lăn, anh không chỉ là nhà sáng lập Ngồi Cafe, là chủ một trung tâm Anh ngữ, mà anh còn hỗ trợ giáo dục và sinh kế bền vững cho người khuyết tật. May mắn thay, những chân dung sống đẹp như những ngọn lửa bền bỉ tỏa sáng, như những bông hoa âm thầm tỏa hương sắc, lên tiếng cho cái đẹp và cho những giá trị sâu thẳm, vững bền.