₫sv 288
sv 288-Mỗi lần về chơi ké, không cần biết là lễ chạp hay ngày thường, nhà cô bé đều đãi tôi cơ mang thứ đặc sản chỉ nghe tên đã thèm miệng chẳng đặng khép: là cái bát canh chua cơm mẻ, là nồi lẩu mắm nức mũi mặn mà, là tôm hấp, cua lột, là cơ man loại trái cây trong vườn tự tay chăm bón… Cũng từ chối mấy bận, bảo cô chú cứ nấu như bình thường, mà cái nhiệt tình của dân nơi đây thật còn hơn vàng mười, họ hiếu khách chứ chả phải cả nể gì cho cam. Thành ra mấy lần sau, tôi biết ý nên cứ tới chơi là lại xách theo quà trên thành phố để đáp lễ, ấy thế mà lúc quay về vẫn nợ “tình cảm” nhiều quá khi khệ nệ mang theo vài bịch cá tôm.
sv 288-Mỗi lần về chơi ké, không cần biết là lễ chạp hay ngày thường, nhà cô bé đều đãi tôi cơ mang thứ đặc sản chỉ nghe tên đã thèm miệng chẳng đặng khép: là cái bát canh chua cơm mẻ, là nồi lẩu mắm nức mũi mặn mà, là tôm hấp, cua lột, là cơ man loại trái cây trong vườn tự tay chăm bón… Cũng từ chối mấy bận, bảo cô chú cứ nấu như bình thường, mà cái nhiệt tình của dân nơi đây thật còn hơn vàng mười, họ hiếu khách chứ chả phải cả nể gì cho cam. Thành ra mấy lần sau, tôi biết ý nên cứ tới chơi là lại xách theo quà trên thành phố để đáp lễ, ấy thế mà lúc quay về vẫn nợ “tình cảm” nhiều quá khi khệ nệ mang theo vài bịch cá tôm.