Điều này cho thấy Hồng Kông đang nỗ lực khôi phục vị thế là một trung tâm tài chính toàn cầu. Theo SCMP, quy định mới sẽ cho phép các sàn giao dịch tiền số có giấy phép hoạt động bán cho những nhà đầu tư các loại tiền số có vốn hóa thị trường lớn như Bitcoin hay Ethereum.
Chủ trương của Tổng thống Yoon trong việc thiết lập lại mối quan hệ với Nhật Bản vẫn chưa được chuyển hóa thành sự ủng hộ chính trị rộng rãi ở trong nước. Nhiều người Hàn Quốc vẫn cho rằng Nhật Bản cần phải làm nhiều hơn nữa đối với các vấn đề lịch sử. Trong khi đó tại Nhật Bản, sự mệt mỏi về việc phải xin lỗi là điều có thể cảm nhận được, khi nhiều người Nhật cho rằng việc Hàn Quốc tiếp tục thay đổi mục đích của lời xin lỗi khiến việc tìm ra giải pháp không còn khả thi.
Khi chúng ta yêu thương cây xanh, thì dù đang tuổi trẻ, hay đã cao tuổi, chúng ta đều tự biết mình không già. Bởi cây xanh dường như không tuổi, mình yêu và chăm sóc cây xanh, là mình "đồng hành trẻ mãi" với cây xanh. Đúng như câu ca dao:" Cây bao nhiêu tuổi cây già/Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non". Vang lên trong tâm hồn chúng ta sự trầm tĩnh của cây xanh, của màu xanh khắp nơi trên trái đất.
ĐH California tại Berkeley
2. Đất có lề quê có thói! Hồi chưa chuyển dịch sang nuôi trồng thủy sản, quê tôi có khoản chụp đìa bắt cá đồng mùa khô sau Tết Nguyên đán. Chụp đìa thường diễn ra vào lúc hừng đông, nhiều đìa lớn, chủ nhà và người chủ lưới phải chuẩn bị xong xuôi mọi thứ từ tận chiều hôm trước. Mỗi khi chụp đìa, bà con chòm xóm xúm lại lựa cá để kịp cân cho thương lái. Loại nào không bán được thì bà con chia nhau mần khô hay ủ mắm cất ăn dần. Nhà này chụp đìa, rồi vài hôm đến nhà khác, cứ thế mà vần công nhau mần cá, vui thiệt vui. Bọn con nít chúng tôi cũng rộn rịp theo người lớn. Có đứa chàng ràng trước mớ cá rô long lóc bò, nên bị nó đâm vào tay khóc sưng cả mắt, ấy vậy mà bọn tôi hông sợ. Bọn chúng tôi hồi ấy hay khoe mẽ với nhau chuyện sau khi chụp đìa, có tiền mẹ dẫn đi chợ mua nhẫn vàng đeo, hay sắm sửa một món gì đó để làm của trong nhà.
Có lần, tôi đi chiếc xe đạp cà tàng ra thị xã Sóc Trăng, cách nhà chừng hai mươi cây số để mua thuốc Bắc. Đến khi tính tiền, tôi nói thiệt với ông chủ tiệm (người Hoa) là cháu không mang đủ tiền. Bất ngờ ông nói: “Chú em cứ cầm thuốc về. Mai mốt trả cũng được!”. Tôi hỏi: “Dạ, làm sao bác tin được?”. Bác Hai cười: “Không sao đâu mà, nhìn người tui biết”. Đúng hẹn, ngày sau tôi mang tiền đến trả đầy đủ cho chủ tiệm.
2.12GB
Xem816.87MB
Xem19.1313.45MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
đánh đề luôn thắng khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
156sbobet 18
2025-04-24 11:15:58 ban cah5
425gamevui
2025-04-24 11:15:58 nohu52 ảnh
867đà lạt hôm nay
2025-04-24 11:15:58 Khuyến nghị
700cách đánh lô xiên 4
2025-04-24 11:15:58 Khuyến nghị