₫789win com
789win com-Thật lạ, không chỉ Hậu Giang thôi, lời hát trên đã có sức khái quát và khắc họa rõ nét về người và đất miền Tây nói chung. Như hòa quyện, kết nối, trải dài một miền sông nước bao la, hiền hòa, thắm đẹp dù “gian lao mà anh dũng”. Như bông điên điển, như lục bình trôi, bông súng, bông mướp, bông bí, bông so đũa... hầu như quanh năm đều “nở nụ cười” chân chất, ngọt ngào mà thiên nhiên, sông nước, miệt vườn chỉ dành cho nơi đây. Có nơi đâu bông là rau mà rau cũng là bông? Tôi đi qua miền Tây, bạn ghé lại miền Tây, du khách phố phường xa hoa đến thăm chơi miền Tây..., tất cả đều không khỏi ngỡ ngàng, say sưa, thích thú trước vẻ đẹp tự nhiên của một vùng sông nước hữu tình, kênh rạch chằng chịt, rừng dừa xôn xao xõa tóc dài trong nắng; miệt vườn nhà ai xanh mướt trái cây thơm, giẫm chân lên đất như còn nghe nặng mùi phù sa thưở xa xưa mở cõi. Những con xuồng nhỏ ấy, chắc chắc một lần, đôi lần, đã đưa tôi, đưa bạn dạo quanh những dòng kênh với hai bên là rừng dừa nước xập xì, lao xao. Ngồi trên xuồng nhìn rừng dừa xanh ngát, tôi chẳng biết chúng có tự bao giờ. Hay là tự chúng sinh ra cùng với phù sa ngàn đời như buổi cha ông nhọc nhằn mở đất gieo cây?
789win com-Thật lạ, không chỉ Hậu Giang thôi, lời hát trên đã có sức khái quát và khắc họa rõ nét về người và đất miền Tây nói chung. Như hòa quyện, kết nối, trải dài một miền sông nước bao la, hiền hòa, thắm đẹp dù “gian lao mà anh dũng”. Như bông điên điển, như lục bình trôi, bông súng, bông mướp, bông bí, bông so đũa... hầu như quanh năm đều “nở nụ cười” chân chất, ngọt ngào mà thiên nhiên, sông nước, miệt vườn chỉ dành cho nơi đây. Có nơi đâu bông là rau mà rau cũng là bông? Tôi đi qua miền Tây, bạn ghé lại miền Tây, du khách phố phường xa hoa đến thăm chơi miền Tây..., tất cả đều không khỏi ngỡ ngàng, say sưa, thích thú trước vẻ đẹp tự nhiên của một vùng sông nước hữu tình, kênh rạch chằng chịt, rừng dừa xôn xao xõa tóc dài trong nắng; miệt vườn nhà ai xanh mướt trái cây thơm, giẫm chân lên đất như còn nghe nặng mùi phù sa thưở xa xưa mở cõi. Những con xuồng nhỏ ấy, chắc chắc một lần, đôi lần, đã đưa tôi, đưa bạn dạo quanh những dòng kênh với hai bên là rừng dừa nước xập xì, lao xao. Ngồi trên xuồng nhìn rừng dừa xanh ngát, tôi chẳng biết chúng có tự bao giờ. Hay là tự chúng sinh ra cùng với phù sa ngàn đời như buổi cha ông nhọc nhằn mở đất gieo cây?