₫kỹ thuật đánh bài phỏm
kỹ thuật đánh bài phỏm-Chiều nay lao xao lại có chiếc xuồng chở khách du lịch tới giữa lòng hồ bị lật. Ông già cùng đội cứu hộ gấp rút lao xuống con nước để cứu người. Nó nghe chuyện vẫn lấc cấc chạy đến. Nghe ngóng người ta kháo nhau, cứu chỉ được dăm ba người sống, còn đâu đều không thấy sủi tăm trong lòng hồ. Có người lại nói, hình như chỉ còn một người nữa. Mà sao lần này lâu quá chưa thấy ông già trồi lên lấy hơi như mọi lần. Nó nghe lòng mình cuộn lại, nháo nhào sốt ruột. Tiếng xì xào bắt đầu vang lên, như từng mũi kim chích vào lòng nó tả tơi. Nhấp nhổm mấy bận không yên, nó chạy xuống mép hồ, miệng liên tục hét gọi "ông ơi". Chẳng có tiếng ông mắng la nó tới chỗ người ta nằm xuống mà ầm ĩ. Cũng chẳng còn ông dặn điểm nước sâu thì nhớ dè chừng. Nó lao ùm xuống lòng hồ mặc cho vài cánh tay níu nó lại. Một vài người quen hét lớn gọi tên nó. Giờ phút này còn có gì để bận tâm. Nó chỉ nhớ cái dáng ông nhỏ thó, râu tóc lơ thơ bạc lao mình xuống mặt nước. Nó cuống quýt, sợ hãi. Nước lạnh buốt như châm chích vào thân, nó chùng chân muốn trồi lên, nhưng rồi lại nhớ đến ông, nó mở to mắt quơ quào trong làn nước. Trồi lên lấy hơi rồi lại lặn xuống, mặc kệ bên trên những tiếng la ó của đám đông đang gọi nó đừng quấy rối việc cứu người.
kỹ thuật đánh bài phỏm-Chiều nay lao xao lại có chiếc xuồng chở khách du lịch tới giữa lòng hồ bị lật. Ông già cùng đội cứu hộ gấp rút lao xuống con nước để cứu người. Nó nghe chuyện vẫn lấc cấc chạy đến. Nghe ngóng người ta kháo nhau, cứu chỉ được dăm ba người sống, còn đâu đều không thấy sủi tăm trong lòng hồ. Có người lại nói, hình như chỉ còn một người nữa. Mà sao lần này lâu quá chưa thấy ông già trồi lên lấy hơi như mọi lần. Nó nghe lòng mình cuộn lại, nháo nhào sốt ruột. Tiếng xì xào bắt đầu vang lên, như từng mũi kim chích vào lòng nó tả tơi. Nhấp nhổm mấy bận không yên, nó chạy xuống mép hồ, miệng liên tục hét gọi "ông ơi". Chẳng có tiếng ông mắng la nó tới chỗ người ta nằm xuống mà ầm ĩ. Cũng chẳng còn ông dặn điểm nước sâu thì nhớ dè chừng. Nó lao ùm xuống lòng hồ mặc cho vài cánh tay níu nó lại. Một vài người quen hét lớn gọi tên nó. Giờ phút này còn có gì để bận tâm. Nó chỉ nhớ cái dáng ông nhỏ thó, râu tóc lơ thơ bạc lao mình xuống mặt nước. Nó cuống quýt, sợ hãi. Nước lạnh buốt như châm chích vào thân, nó chùng chân muốn trồi lên, nhưng rồi lại nhớ đến ông, nó mở to mắt quơ quào trong làn nước. Trồi lên lấy hơi rồi lại lặn xuống, mặc kệ bên trên những tiếng la ó của đám đông đang gọi nó đừng quấy rối việc cứu người.