- Ngày đó, nó tròn bốn tuổi. Tôi gửi con cho một người quen rồi đạp xe đi mua quà sinh nhật. Khi quay trở về, tôi tá hỏa khi thấy người bạn hốt hoảng tìm kiếm nó. Tôi đi khắp nơi, kêu tên con trong vô vọng. Có người bảo nó bị bắt cóc. Tôi suy sụp. Rồi có người lại gieo chút hy vọng rằng đã bắt gặp vợ tôi dắt nó vào cửa hàng quần áo, mua cho nó mớ đồ. Họ đã rời thị trấn trên chuyến xe buýt ở ngã tư đường. Từ đó biệt vô âm tín.
Ba đã sống một cuộc đời thật đẹp, dù nghèo khó nhưng đã giúp đỡ, bảo bọc bao người – cả vật chất lẫn tinh thần, dù “nghèo gia truyền” nhưng ba quyết không lấy một đồng tiền không phải của mình. Ở một quãng ngắn của cuộc đời, có lúc ba đã giữ ít chức vụ, ít quyền hạn chính trị nhưng chưa bao giờ ba thay đổi lẽ sống. Trong khi cùng thời điểm, có không ít người giữ vị trí giống ba đã phải đối diện với pháp luật vì không giữ được mình, thì ba vẫn là ba. Khi nhẹ nhàng rời bỏ “quan trường”, ba vẫn nghèo, thậm chí còn nghèo hơn cả lúc mới đi làm vì cái tính “lo việc bao đồng”. Vậy nên lúc biết ba mang bạo bệnh, người nguyện được thế mạng cho ba, người gửi con cá, mớ rau, vị thuốc cho ba tẩm bổ… Và tụi con tự hào vì có một người ba nghèo kiểu vậy - một người hào sảng đúng chất miền Tây - và chắc chắn sẽ không làm ba hổ thẹn!
Chị Hoa đã tổ chức để chuyên gia tập huấn từ cấp huyện, xuống xã và vào tận thôn với gần 100 buổi giảng. Trong 3 năm có 10.000 người được tập huấn, trong đó có khoảng 1000 người khỏi bệnh đại tràng, dạ dày, vài trăm người có sắc mặt thay đổi đẹp lên, khoẻ hơn, vui vẻ hơn. Chị Hoa lý luận, khi người ta khỏe mạnh, người ta cảm thấy vui vẻ hơn, lúc đó mình vận động cái gì cũng dễ. Bây giờ nhiều người dân đã chủ động tự thu gom rác không đợi nhắc nhở hay chờ Chính quyền hỗ trợ gì.
1. "Chơi đùa" với phép thuật màu sắc
Vẫn cứ tần ngần ngoảnh lại, nhưng rồi sau đó chị quắn quíu bước nhanh về phía xóm Lò Rèn, như có ai đó đang đuổi theo sau, hay một lực hút nào đó kéo chân từ phía trước. Trưa vắng, không một bóng người, ngoại trừ bóng chị chênh chao trên vành đồi chói nắng. Cỏ xém lá không dám ngước nhìn chị, cho đến khi cái dáng thon don ấy mất hút vào hàng tre oằn cong sát mặt đất. Hình như chỉ có tôi trông thấy chị về khi đang đung đưa trên chiếc võng treo ngoài vườn mít. Mà tôi cũng chỉ nghĩ đến một người khách lạ nào đó, hoàn toàn không nghĩ đó lại là chị Hồng,
Bạn đọc Võ Phong.
8.75GB
Xem7.28B
Xem117.52MB
Xem95.64MB
Xem8.58GB
Xem372.53MB
Xem98.6879.62MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
1 số đề thi vào 10 môn toán khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
495Trang cá cược bóng đá
2024-12-15 02:56:17 b29
536game đanh bai đôi thuong
2024-12-15 02:56:17 quy luật bầu cua tôm cá
133game nổ hũ f88
2024-12-15 02:56:17 Khuyến nghị
7001gom com ty le keo malaysia
2024-12-15 02:56:17 Khuyến nghị