₫s88
s88-Tựu há hốc miệng, nó lúng búng nói gì không rõ trong lúc thầy Duệ đẩy nó ra khỏi cửa. Nó ôm chặt cái gói trước ngực, chân luống cuống không biết đi lối nào về. Rồi nó cũng ra đến phía cổng trường, nước vẫn ngập trắng mênh mông. Nó nhìn xung quanh không có ai, mới hồi hộp mở cái gói ra, lòng nó rộn ràng khi nhìn thấy mảnh vải xanh. Nó vội vã mở gói lá chuối bọc bên trên, véo miếng xôi bỏ vào miệng. Ngốn ngấu vài miếng, nó chợt nhớ tới hai em, cu Thành, cu Út ở nhà, liền dằn lòng gói xôi lại. Nó sẽ mang về nhà chia cho các em. Nó không còn nhớ lần được ăn xôi trước kia là khi nào nữa, quá lâu rồi.
s88-Tựu há hốc miệng, nó lúng búng nói gì không rõ trong lúc thầy Duệ đẩy nó ra khỏi cửa. Nó ôm chặt cái gói trước ngực, chân luống cuống không biết đi lối nào về. Rồi nó cũng ra đến phía cổng trường, nước vẫn ngập trắng mênh mông. Nó nhìn xung quanh không có ai, mới hồi hộp mở cái gói ra, lòng nó rộn ràng khi nhìn thấy mảnh vải xanh. Nó vội vã mở gói lá chuối bọc bên trên, véo miếng xôi bỏ vào miệng. Ngốn ngấu vài miếng, nó chợt nhớ tới hai em, cu Thành, cu Út ở nhà, liền dằn lòng gói xôi lại. Nó sẽ mang về nhà chia cho các em. Nó không còn nhớ lần được ăn xôi trước kia là khi nào nữa, quá lâu rồi.