Giai thoại về chuyện lái xe của bầu Đức thì rất nhiều vì hơn 1 thập kỷ đầu tư nông nghiệp, không thể đếm nổi ông đã bao nhiêu lần xuyên rừng, vượt rẫy, trèo đèo lội suối thị sát, kiểm tra việc trồng, chăm sóc, theo dõi cây trái lớn lên từng ngày. Thế nên với bầu Đức, những sự cố lớn nhỏ trên đường đã trở nên quen thuộc, ông không mảy may để tâm. Cũng giống bữa đó, xe ông vẫn dẫn đầu, luồn lách qua những con đường nội bộ đan xen như ô bàn cờ, kiểm soát cánh đồng hơn 3.000 héc ta như người nông dân kiểm soát thửa ruộng của mình. Ông dừng lại bên vườn sầu riêng Musaking, giống sầu riêng đắt nhất thế giới, cười sảng khoái: “Tháng 10 năm sau có trái bói, không phải mang từ Gia Lai sang ăn nữa”. Ông đỗ phịch xe trước cửa nhà máy đóng gói được vườn chuối xanh um bao bọc mà tôi chỉ kịp nhận ra khi đã tới sát gần, bảo “Chuối ở đây Nhật bao tiêu toàn bộ, họ thích ăn chuối có độ dẻo và vị ngọt đậm đà. Thế nên có bao nhiêu, họ lấy bấy nhiêu, trồng không kịp cung cấp”. Ông vun vút lao tới một cái hồ nước lớn, leo thoăn thoắt lên bờ đất ướt nhẹp, tự hào nói với tôi: “Đất này là đất quý, đất hiếm”...
Nhưng đáng sợ nhất là cơn giông lốc bất chợt ập tới ngay khu vực đỉnh đèo U Bò, khiến cây rừng hai bên đường oằn mình ngả nghiêng, lá rụng bay tả tơi, chim chóc vỗ cánh xáo động cả góc rừng. Riêng tôi theo quán tính cứ phải cố khom mình, gầm mặt lái xe với tốc độ thật chậm phòng khi bị gió quật té. Một chú chồn bất thình lình chạy băng ngang trước bánh xe khiến tôi loạng choạng tay lái suýt ngã, kế tiếp là mấy chú sóc, heo rừng chạy loạn xạ…, cả những con dơi chốc chốc bay vụt qua cũng khiến tôi một phen giật mình, khiếp đảm. Và chưa bao giờ tôi thấm thía nỗi cô độc như lúc này. Đó cũng là một dấu ấn thật khó quên đối trong chuyến phiêu lưu chốn biên thùy Tây Trường Sơn đầy niềm vui và sợ hãi.
Những năm gần đây, xe điện ngày càng phổ biến. Chúng đang trở thành xu hướng của thời đại, giúp giải bài toán hóc búa về hiện trạng ô nhiễm môi trường đã lên đến mức báo động. Tuy nhiên, quá trình chuyển đổi từ các phương tiện giao thông chạy bằng các nhiên liệu hóa thạch sang phương tiện giao thông chạy bằng điện đòi hỏi phải có một hạ tầng xe điện hiện đại, tiện lợi mà trong đó các trạm sạc đóng vai trò tối quan trọng.
Trong khoảng 1 tháng, trại sáng tác do ông Mười khởi xướng đã cho ra đời 12 ca khúc viết về làng biển Mân Thái. Trong số này, từ 5 bài thơ của ông, các nhạc sĩ đã phổ nhạc thành 5 bài hát, dân ca gồm: Nỗi lòng về cha, Tình cha hồn biển, Dặm trường gánh mẹ, Đôi bầu gánh mẹ và Hồn quê làng chài. Quả thật, đọc thơ ông Mười có thể thấy được tình cảm tha thiết, dạt dào của một người con dành cho làng biển, cho những người cha gian lao đánh bắt, cho những người mẹ tảo tần quang gánh, sớm hôm bán cá, bán mắm…
Sau đó không lâu, người đàn ông Mỹ bàn giao công ty cho em trai quản lý và đến Việt Nam gặp bà Huệ. Ông chấp nhận ở lại Việt Nam 6 tháng theo yêu cầu của bà. Bà nghĩ nếu thực sự đi thêm bước nữa cần tìm được người đàn ông yêu các con mình như chính con họ.
Một món ăn nhẹ của Việt Nam được gọi là xôi, xôi Việt Nam, thường được người dân địa phương thưởng thức như bữa sáng hoặc bữa trưa nhỏ gọn. Cơ sở này được điều hành bởi đội ngũ trẻ trung có khu vực ăn uống ấm cúng và thư giãn. Đó là nơi tuyệt vời cho bữa sáng và bữa trưa nhẹ.
1.75GB
Xem3.31B
Xem598.72MB
Xem95.64MB
Xem9.79GB
Xem596.93MB
Xem59.8974.35MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
g88 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
995xổ số kiến thiết thừa thiên huế
2025-04-16 00:07:13 giải mã keo nhà cái
6168xbet.com
2025-04-16 00:07:13 M8M
69311bet app
2025-04-16 00:07:13 Khuyến nghị
700đại lý shbet
2025-04-16 00:07:13 Khuyến nghị