Cứ như vậy, tôi lớn dần lên, tất bật với bài vở và thôi không còn sục sạo ở bờ ruộng cùng mấy đứa hàng xóm kiếm tìm mấy con ốc, con cua mỗi khi rảnh rỗi. Tôi đến trường trễ hơn và cũng không còn thấy cảnh tượng lấp lánh đã theo tôi cả tuổi ấu thơ. Cánh đồng mà tôi mỏi cổ ngắm nhìn cũng không còn liền mạch. Nhà cửa, quán xá dần dần hiện ra, thêm thắt cho những mảng xanh kia có thêm hơi thở của con người. Con cái dọn ra riêng, người từ nơi khác tới, ai đó cất cái quán ở "mặt tiền" để kiếm kế sinh nhai. Đủ kiểu lý do khiến ruộng lúa nhường chỗ cho con người. Đất mẹ xếp đặt đâu ra đó, vẹn toàn và bao dung cho tất cả - như cái danh xưng ấm áp mà nó vẫn luôn mang.
Giúp em Nguyễn Trung Kiên - Quảng Bình (nhân vật được đề cập trong bài viết Chông chênh trước giảng đường đại học vì gia cảnh cơ cực; trên Thanh Niên ngày 17.6.2023):
Người làm việc trong tổ chức cơ yếu trong các cơ quan Đảng, Nhà nước, tổ chức chính trị - xã hội (không thuộc phạm vi quản lý của Bộ Quốc phòng và Bộ Công an), thực hiện tính mức lương, mức phụ cấp và mức tiền của hệ số chênh lệch bảo lưu (nếu có) theo cách tính như trên.
Cô Phong quê H.Mỏ Cày Nam (Bến Tre). Năm 2008, cô về công tác tại Trường THCS - THPT Hòa Bình. Ngày đầu đến xã vùng sâu Hòa Bình nhận nhiệm vụ, đường đi gian nan, cô giáo trẻ được thầy Hiệu trưởng Trương Văn Lai hỗ trợ ân cần, chu đáo. Dạy chung trường, hai người quý mến rồi yêu nhau, đám cưới được tổ chức năm 2009. Thầy Lai quê ở TP.Cao Lãnh (Đồng Tháp), nhưng không có ruộng đất nên nhà cha mẹ ruột cất nhờ trên đất của đình Tân An. Nhà cách xa trường hơn 50 km, để tiện công tác, vợ chồng thầy được nhà trường bố trí ở nhà công vụ. Thu nhập chính của cả hai từ lương giáo viên, phải lo cho hai con nhỏ đang tuổi đi học, tiền bạc không dư dả nên thầy vẫn ở nhà tập thể cho đến nay.
Rồi đại dịch. Trước khi thành phố đóng cửa, bao đoàn người rùng rùng tháo chạy khỏi nơi từng là mảnh đất hứa. Đường về nhà đơn vị tính bằng trăm, bằng ngàn cây số. Những chiếc xe môtô cũ kĩ mang gần như cả gia tài mà họ có. Những mái tóc ngã bạc, những em bé vừa chào đời tròn tháng… trở về quê cha đất tổ trong chuyến hồi hương vội vã, hối hả. Xót xa lắm, có người kiệt sức ngã gục bên vệ đường thiên lý, giấc mơ về nhà mãi mãi bỏ dở… Giữa ly cách, những đứa con của xóm thủ thỉ: chưa bao giờ hai tiếng về nhà trở nên thôi thúc đến vậy. Giữa bốn bức tường ngột ngạt bức bối, cánh đồng quê bát ngát gió trời cứ hiện lên trong tâm trí. Giữa tương ái đùm bọc của người xa lạ, những yêu thương ruột thịt phía quê nhà cứ vẫy gọi dạt dào. Giữa tiếng còi cứu thương vọng đến ai oán, tiếng bà ru cứ cất lên thăm thẳm từ hồi ức. Giữa những tử biệt càng thấm thía cảnh sinh ly, càng nhớ dáng mẹ vun lá đốt đống un sưởi ấm mỗi tinh sương. Công ty đóng cửa, lúc chắt chiu những đồng lương tháng cuối được lãnh bỗng nhớ tới mảnh vườn cỏ mọc hoang chốn quê, lòng dậy lên bao trăn trở suy tính. Về hay ở?
Việc “đóng băng” các kênh đối thoại, hợp tác giữa Washington và Bắc Kinh khiến 2 nước đang rơi vào tình cảnh “đu đưa trên miệng hố” của một cuộc chiến tranh lạnh.
9.42GB
Xem7.78B
Xem612.14MB
Xem95.64MB
Xem9.58GB
Xem132.73MB
Xem46.8425.49MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
asian games 07 october schedule khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
257viva88.com link vào viva88 trên điên thoại
2024-09-09 06:43:54 tai xiu
917sm611 com
2024-09-09 06:43:54 châm ngôn cuộc sống hay
744nằm mơ thấy rắn đánh lô đề con gì
2024-09-09 06:43:54 Khuyến nghị
700chỉ tay trúng số
2024-09-09 06:43:54 Khuyến nghị