Chị Duy Trang và ông Lê Văn Hiệp, Chủ tịch Hiệp hội Nhà vệ sinh Việt Nam (áo đen) tặng 5 nhà vệ sinh thông minh cho Trường tiểu học Bình Phước A
“Một tháng mình làm hơn 20 ngày mà mỗi ngày 6 tiếng đồng hồ. Vậy tính ra tiền lương của mình trong 1 tháng là hơn 2 triệu đồng. Tuy nhiên, lúc đó quán chỉ trả cho mình hơn 1,2 triệu đồng. Lương của mình bị trừ 1 cách vô cớ. Theo thỏa thuận, 3 ngày đầu tiên thử việc nên nhận lương 50%, nhưng sau họ lật lọng bảo thử việc không có lương. Rồi nói mình làm chưa tốt nên trừ lương. Vì không có hợp đồng lao động nên mình cũng chẳng làm gì được. Lúc đó 1 triệu đồng với mình rất lớn, bây giờ nghĩ lại vẫn còn ấm ức”, Trang chia sẻ.
Bác sĩ dặn dò rồi thông báo ngày xuất viện. Đêm cuối, ngồi ở hành lang, tôi hiểu được lòng em đang nhớ chồng con da diết. Em nói tiếc nuối việc học hành dang dở, quen cảnh chân lấm tay bùn, cả đời chưa từng đi đây đi đó, chỉ gắn bó với đất quê. Hơn nửa tháng xa nhà, nhìn ánh đèn rực rỡ, ngắm phố thị phồn hoa mà lòng lại nhớ ngọn khói lam chiều, thương tiếng ếch nhái râm ran, an bình với tiếng gáy của con dế than dế lửa. Nơi xa ấy có mái ấm gia đình, có chiếc cầu nhỏ bắc ngang con rạch trước nhà, có tiếng chim bìm bịp kêu chiều, có đám lục bình nở tím cả bờ kênh…Tôi chỉ biết nói lời đa tạ tấm lòng của em, an ủi động viên nhau cố gắng vượt qua khó khăn. Em trách tôi nói dối là thợ hồ không biết chữ, sao bữa trước lại ghi ra giấy là “Cảm ơn em rất nhiều”? À, lúc mới đầu tôi sợ đủ điều nên làm bộ ngu ngơ, sau biết em chân thành nên tôi mới nói thật về hoàn cảnh của mình, mong em thứ lỗi! Em từ chối mãi nhưng tôi thành tâm năn nỉ và dúi vào tay em một ít tiền để mai em về mua cho con trai bộ sách giáo khoa lớp 1, xem như cậu giúp cháu nhen!
Set được nhiều người thích và thành thương hiệu của quán là chiếc thuyền sashimi hấp dẫn. Thực khách thích dùng bữa ở quán phần nhiều bởi nơi đây bày đủ các bộ truyện tranh và các mô hình nhân vật anime được ưa thích. Ngồi ăn mà xung quanh toàn là Doraemon, Luffy, Dr.Slump, 7 viên ngọc rồng... thật thú vị.Ảnh: Amigo, Đức Bảo, Diễm Ngô
Cứ như vậy, tôi lớn dần lên, tất bật với bài vở và thôi không còn sục sạo ở bờ ruộng cùng mấy đứa hàng xóm kiếm tìm mấy con ốc, con cua mỗi khi rảnh rỗi. Tôi đến trường trễ hơn và cũng không còn thấy cảnh tượng lấp lánh đã theo tôi cả tuổi ấu thơ. Cánh đồng mà tôi mỏi cổ ngắm nhìn cũng không còn liền mạch. Nhà cửa, quán xá dần dần hiện ra, thêm thắt cho những mảng xanh kia có thêm hơi thở của con người. Con cái dọn ra riêng, người từ nơi khác tới, ai đó cất cái quán ở "mặt tiền" để kiếm kế sinh nhai. Đủ kiểu lý do khiến ruộng lúa nhường chỗ cho con người. Đất mẹ xếp đặt đâu ra đó, vẹn toàn và bao dung cho tất cả - như cái danh xưng ấm áp mà nó vẫn luôn mang.
Không chỉ tăng tốc triển khai những công trình mới, hàng loạt cây cầu nửa thập niên "đắp chiếu" cũng đã được tái khởi động.
2.67GB
Xem7.99B
Xem481.59MB
Xem95.64MB
Xem7.39GB
Xem381.16MB
Xem74.5938.45MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
thứ ba xổ số miền bắc khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
435win79 slot
2024-10-16 12:10:06 AE8888 WIN
1776686vn67 com
2024-10-16 12:10:06 missbet
778vip poker
2024-10-16 12:10:06 Khuyến nghị
700vn68
2024-10-16 12:10:06 Khuyến nghị