₫romano bóng chuyền
romano bóng chuyền-Cũng bởi Lượm đâu phải con ruột tía. Lượm thật ra là một đứa mồ côi, lai lịch còn mịt mờ hơn chị nhiều. Nó chẳng biết gì nhiều ngoài chuyện ngoại kể một sớm ra bờ dừa, nghe tiếng con nít khóc, ngó thấy cái thúng cũ động đậy. Ngoại mở ra coi, thương quá ngồi khóc theo rồi lui cui ẵm nó về nuôi. Mười chín năm ân tình rồi ngoại bỏ nó mà đi. Các cậu dì vì bảy công tư đất mà ngay ngày đưa tang đã ra sức chứng minh nó là đứa lượm được ngoài bờ dừa, chẳng máu mủ gì. Mợ Út nói sẽ sửa lại căn nhà kỷ niệm của ngoại cho thằng con lớn cưới vợ ra riêng. Lượm ngồi ngoài hè, nước mắt thương ngoại lẫn cùng những giọt chua chát cho tình người. Một trăm ngày ngoại xong, nó sụp lạy trước bàn thờ rồi đi. Ba lô đựng mấy bộ đồ cũ, ống chân đen mốc vảy phèn, đôi dép lào còn dính mấy vụn rơm. Chẳng biết Sài Gòn ở phương nào nhưng cứ nhảy xe mà đi. Nó làm đủ thứ nghề kiếm sống. Đêm về nằm phòng trọ xem điện thoại. Nó coi YouTube thằng Cò. Nó biết thừa mình không phải đứa con thất lạc ấy của ông già Tư khi xét về tuổi tác, giai đoạn xã hội. Nhưng cái khao khát được gọi mấy chữ "Tía ơi!" đã thôi thúc nó bấm liên lạc với chủ kênh. Nó kêu tía ơi vì thương ông già và cả thương mình. Rồi chuyển trọ tới đây để tía con tiện qua lại...
romano bóng chuyền-Cũng bởi Lượm đâu phải con ruột tía. Lượm thật ra là một đứa mồ côi, lai lịch còn mịt mờ hơn chị nhiều. Nó chẳng biết gì nhiều ngoài chuyện ngoại kể một sớm ra bờ dừa, nghe tiếng con nít khóc, ngó thấy cái thúng cũ động đậy. Ngoại mở ra coi, thương quá ngồi khóc theo rồi lui cui ẵm nó về nuôi. Mười chín năm ân tình rồi ngoại bỏ nó mà đi. Các cậu dì vì bảy công tư đất mà ngay ngày đưa tang đã ra sức chứng minh nó là đứa lượm được ngoài bờ dừa, chẳng máu mủ gì. Mợ Út nói sẽ sửa lại căn nhà kỷ niệm của ngoại cho thằng con lớn cưới vợ ra riêng. Lượm ngồi ngoài hè, nước mắt thương ngoại lẫn cùng những giọt chua chát cho tình người. Một trăm ngày ngoại xong, nó sụp lạy trước bàn thờ rồi đi. Ba lô đựng mấy bộ đồ cũ, ống chân đen mốc vảy phèn, đôi dép lào còn dính mấy vụn rơm. Chẳng biết Sài Gòn ở phương nào nhưng cứ nhảy xe mà đi. Nó làm đủ thứ nghề kiếm sống. Đêm về nằm phòng trọ xem điện thoại. Nó coi YouTube thằng Cò. Nó biết thừa mình không phải đứa con thất lạc ấy của ông già Tư khi xét về tuổi tác, giai đoạn xã hội. Nhưng cái khao khát được gọi mấy chữ "Tía ơi!" đã thôi thúc nó bấm liên lạc với chủ kênh. Nó kêu tía ơi vì thương ông già và cả thương mình. Rồi chuyển trọ tới đây để tía con tiện qua lại...