₫2024 08 24 p168
2024 08 24 p168-Ngày xưa, mỗi lần có người quen ở Sài Gòn hay nơi nào đó phố thị xuống nhà chơi, ai cũng ớn cầu khỉ. Trong tâm niệm những người chỉ đi đường bằng, qua cầu bê tông thì đi trên cầu khỉ như là làm xiếc với sự hên xui. Cái cảnh người miền nước hai đầu nắm tay người ở phố đi qua cầu khỉ nghĩ lại mắc cười, hài hước lắm. Hai tay đã có người cầm, người kề rồi mà mắt cứ nhắm tịt, chân thì rờ rẫm từng bước một và miệng thì không ngừng la hét “từ từ, em rớt mất, em rớt mất anh Hai ơi”.
2024 08 24 p168-Ngày xưa, mỗi lần có người quen ở Sài Gòn hay nơi nào đó phố thị xuống nhà chơi, ai cũng ớn cầu khỉ. Trong tâm niệm những người chỉ đi đường bằng, qua cầu bê tông thì đi trên cầu khỉ như là làm xiếc với sự hên xui. Cái cảnh người miền nước hai đầu nắm tay người ở phố đi qua cầu khỉ nghĩ lại mắc cười, hài hước lắm. Hai tay đã có người cầm, người kề rồi mà mắt cứ nhắm tịt, chân thì rờ rẫm từng bước một và miệng thì không ngừng la hét “từ từ, em rớt mất, em rớt mất anh Hai ơi”.