Tám năm trước, vợ chồng bà giao việc buôn bán cho con gái lớn nhưng vẫn luôn tay làm mọi việc. Con gái bà là chị Huỳnh Thị Kim Diệu cùng bốn người giúp việc cũng luôn kỹ càng trong việc chế biến, phục vụ thực khách. "Thấy khách ăn ngon miệng tôi mừng lắm nên luôn cố gắng nấu thiệt ngon...", bà Thẳng tâm sự. Còn chị Diệu thì góp thêm: "Chị luôn xem khách hàng là người thân của mình nên phải thiệt kỹ lưỡng khi nấu nướng em à!".
Trên những chuyến xe đò từ thành phố về miền Tây, tôi luôn được nghe hai chữ “bà con” hiện lên một cách đầm ấm và thân thuộc. “Trên xe mình có bà con cô bác nào xuống Trung Lương hông?”, “Bà con nào muốn mua nem về cho cô bác thì kêu lên để xe ghé Lai Vung”… Và cũng trên những chuyến xe như vậy, tôi luôn gặp được bà con thông qua những lời xã giao của hành khách ngồi bên cạnh. Cháu quê ở đâu? Mỹ Luông Chợ Mới hả? Ở chợ Mỹ Luông tui có bà dì tên Tư Ân? À anh rể bà dì là ông cậu của cháu hả? Vậy tính ra mình cũng bà con đó nghen. Hai chữ bà con đó gắn người ta lại với nhau bằng những lời hỏi thăm, động viên nhau cho đến chia cho trái cam trái bưởi định mang về cho con cháu. Rồi một ngày đám giỗ nào đó trong hàng trăm lễ giỗ của dòng họ trong năm, tôi gặp lại người “bà con” trên chuyến xe đò năm nẵm. Mọi thứ dường như rất gần, hồ hởi hỏi thăm nhau “khỏe hông thằng Hai, dạo rài còn đi Sài Gòn mần ăn nữa hông?”. Cái thông tin ngắn ngủn về chuyến xe đò năm nào, giờ trở thành câu hỏi thăm nhau, nên những ngày giỗ quải ông bà, tôi luôn thấy mình không cô đơn lạc lõng dẫu ông bà xa đến nước ngựa chạy ba năm chưa đến, bởi những người bà con luôn “gần xịt” bằng vài ba câu hỏi thăm nhau.
Với Nguyễn Anh Dũng, "khuyết tật thân thể không đáng sợ, khuyết tật tâm hồn và nghị lực mới đáng sợ. NKT nếu không có nghị lực, ý chí vươn lên thì không ai giúp được mình".
Theo chị Ly, các bạn nhỏ nơi này thường thiệt thòi so với học trò miền xuôi. “Mong muốn cho tất cả trẻ em, đặc biệt là các em nhỏ đồng bào Pa Kô, Vân Kiều đều được tiếp cận tiếng Anh và rèn luyện kỹ năng, được học hát múa, kể chuyện đọc thơ, bơi lội, võ thuật… luôn cháy bỏng. Và đây, chính là cơ hội để các bạn trẻ, các tình nguyện viên hiện thực hóa những mong muốn đó”, Ly nói.
Quả thực, nếu không có lời giới thiệu của bà Thào Thị Máy, tôi sẽ chẳng để ý đến homestay Chai To của Phìn mà tôi đã đi qua khoảng hơn 1km trên đường đi thị trấn Đồng Văn. Trong tiếng H'Mông, Ntsai Tos có nghĩa là "chào đón" nhưng do nhiều người không đọc đúng nên Phìn quyết định đổi tên homestay thành Chai To do phát âm cũng na ná như vậy. Đó là lý do giải thích cho cái tên rất gây tò mò cho bất cứ ai mỗi khi bước chân qua cánh cổng nằm dưới chân một con dốc dựng đứng đi từ ngoài Quốc lộ 4C xuống; nhưng nếu đã biết rõ, tất cả sẽ hiểu vì sao họ luôn được các thành viên của gia đình Phìn chào đón bằng sự cởi mở và thân thiện trong từng cử chỉ, từng hành động.
7.72GB
Xem7.41B
Xem864.84MB
Xem95.64MB
Xem9.26GB
Xem494.93MB
Xem79.4784.88MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
bóng chuyền ranking khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
945bet69
2025-07-28 20:43:01 win88 club
755thứ 7 vé số đài gì
2025-07-28 20:43:01 vbet88
422bet88 slot
2025-07-28 20:43:01 Khuyến nghị
700sunwing cuba
2025-07-28 20:43:01 Khuyến nghị