$787
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của bài tiến lên đổi card. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ bài tiến lên đổi card.Những nẻo đường gần xa tập 6: Vì sao Vinh lại ưu ái Dũng?️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của bài tiến lên đổi card. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ bài tiến lên đổi card.Ít người biết, Lê Thoại Kỳ mồ côi từ nhỏ. Một tuổi thơ cơ cực. Cô Phan Thị Mùi (nguyên giáo viên tại phường 4, TP.Tuy Hòa, Phú Yên) kể, khi Kỳ mới 2 tuổi, mẹ em bỏ đi tha phương cầu thực, rồi bặt luôn tin tức. Đến năm Kỳ 12 tuổi thì người cha qua đời, em sống với bà nội khi đó đã hơn 70 tuổi. Mới hơn 10 tuổi, Kỳ đã đi làm thuê, phụ giúp nội trang trải cuộc sống. Mỗi ngày, em phải thức dậy thật sớm để chuyển vật dụng, hàng hóa cho các quán xá, quầy hàng tại chợ Tuy Hòa. Bất kể nắng mưa. Thường phải từ 10 - 12 giờ đêm, Kỳ mới xong việc để về nhà nấu cơm và học bài. Thế nhưng những năm phổ thông, Kỳ luôn là học sinh khá, giỏi. ️
Diệu gặp Khang khi đôi chân ấy đã khập khiễng. Ngày nhận nhiệm sở, cô gái thành phố ngây thơ ôm bao mộng tưởng về bục giảng phấn trắng ngạc nhiên nhìn một thầy giáo trẻ, mặt mày sáng sủa bước thấp bước cao trên sân trường. Bầy học trò nhanh nhảu đến xách cặp giúp thầy. Thầy trêu, trò la oai oái rộn vang cả góc sân. Trở thành đồng nghiệp, họ thân và quý nhau bởi tính cách chân thật, mộc mạc. Rồi hoạt động Đoàn sôi nổi, Diệu cảm mến Khang từ bao giờ. Như cơn gió xuân mơn man khe khẽ khóm hoa đến mùa bung nở, trái tim Diệu miên man niềm xúc cảm dịu ngọt.️
Nhớ lại những ngày đầu gian khó, bà Đường Thị Cận, cựu công nhân Nông trường Điện Biên, bảo: "Tôi cưới anh Vũ Trọng Kiểm tháng 4.1954. Gọi là cưới nhưng không có chú rể, bởi lúc ấy cưới chạy tang và anh ấy đang chiến đấu ở Điện Biên Phủ. Sau ngày chiến thắng, anh ở lại và tháng 11.1959 đón tôi lên Điện Biên xây dựng nông trường. Ngày mới lên, cuộc sống vô cùng khó khăn, chúng tôi đi làm bữa no bữa đói, vẫn phải ăn cơm độn ngô, độn sắn. Hơn ba chục năm làm công nhân nông trường, ăn khổ, ở khổ và làm cũng khổ nhưng chúng tôi vẫn vượt qua… Tôi vẫn thường bảo các con tôi: Bây giờ kêu khổ, thì các con chưa thể bằng một phần nghìn nỗi khổ của cuộc đời mẹ ngày xưa ở Nông trường Điện Biên"… (còn tiếp)️