$856
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 20250415_NHATVIP_ _Game. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 20250415_NHATVIP_ _Game.Chuẩn bị một bếp than hồng, đặt khúc dồi lên và nướng. Khi nướng, không để lửa than quá to giúp dồi chín mà không cháy, thỉnh thoảng dùng tăm nhọn chọc vào miếng dồi để hơi nước thoát ra, khúc dồi không bị bục. Miếng dồi có màu nâu vàng cùng hương thơm ngào ngạt là bạn có thể thưởng thức.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 20250415_NHATVIP_ _Game. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 20250415_NHATVIP_ _Game.Sau khi nhờ Thanh Niên xác minh về trường hợp đặc biệt khó khăn này, ni sư Thích Nữ Tâm Nguyệt (trụ trì chùa Phổ Hiền, Bà Rịa-Vũng Tàu) đã phát tâm hỗ trợ 105 triệu đồng. Số tiền này ni sư muốn sử dụng một phần để sửa sang lại căn nhà 3 cháu nhỏ đang ở, vốn chỉ được ghép tạm bợ bằng những tấm gỗ; phần còn lại để các cháu ăn uống, sinh hoạt.️
Tôi ưng lắm cái không khí chộn rộn của gia đình nhỏ trong căn bếp chật hẹp. Bà xã lúi húi gọt vỏ mít non, chặt miếng bằng lòng tay, rửa qua nước muối trước khi trụng để loại bỏ vị chát rồi bằm thưa nhát cho nhỏ sợi. Con gái luộc, xắt tai heo, cắt bún thành từng đoạn ngắn, xong quay qua làm nước mắm chua ngọt để trộn. Nó hay… quan trọng hóa công đoạn mà nó phụ trách. Rằng xắt tai heo phải theo một góc xiên xiên, sao cho phần sụn được phân phối đều trong từng miếng. Khi ăn, miếng nào cũng kêu cái "rốp" là… khó lắm, khó hơn ba cái vụ rang đậu phộng của anh hai nhiều. Con trai cười cười, sao mày không nói cắt bún còn khó hơn… lên trời luôn đi. Sẵn chê thì chê luôn công việc lặt rau của ba là đồ yêu, chuyện nhỏ? Dám hông? Tôi phì cười. Má lũ nhỏ thì gõ gõ cán dao lên thớt mà cặp mắt rất vui: "Có im đi không? Gà cùng một mẹ mà cứ đá nhau miết". Con trai kết thúc cuộc đấu khẩu rất ngắn gọn: "Đúng nhận sai cãi chớ má!".️
Tháng hai. Tôi và anh Hiên nhập ngũ. Vẫn đi sau bóng lưng cao gầy của anh. Đến nỗi sương sớm chưa giăng hết đã đủ che đi dáng nhấp nhô bước cao bước thấp. Anh Hiên đấy. Ông bạn nhào mình xuống sông để kéo thằng tôi dù bơi rõ kém. Giờ thì mấy kỷ niệm trẻ con gạt hết đi thôi. Xe đến đón, lá xanh ngụy trang phủ kín. Có lần anh Hiên hỏi, chăng nhiều lá như thế, đến cái mặt tong teo này chỉ cần thò ra thụt vào là đủ, mỗi lần là bòm một cái có thằng giặc gục xuống. Tôi phì cười trước câu bông đùa thơ ngây của anh, dù cũng chẳng biết giải thích sao cho anh hiểu. Bước lên xe, mùi hoa bưởi dìu dịu chẳng hiểu sao lại làm tôi cay mũi. "Anh nhớ về với em nhé". Lý ôm lấy anh Hiên thổn thức. Tôi ôm mẹ chia tay, cố gắng gạt đi hình ảnh kia. "Về hái hoa bưởi cho em cài tóc cho thơm". "Nhất định rồi". Lý và anh Hiên nói lời cuối trước khi chia tay. ️